Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2022

Lặng lẽ

Tôi nợ những quý vị đã đang qua đời tôi một lời xin lỗi và một lời cảm ơn. Xin lỗi và cảm ơn quý vị! Hãy tha thứ cho tôi nếu như kiếp trước tôi đã nợ quý vị, đã từng làm gì đó khiến quý vị đau khổ, tổn thương. Xin quý vị tha thứ cho tôi vì những gì đã qua. Nếu quý vị vẫn muốn trả thù tôi, tôi xin nhận hết mọi sự trừng phạt từ các vị không một lời oán thán, trách móc. Chỉ mong quý vị thấy được bình yên. 

Muôn tia nắng lên, trời xanh rất xanh!

Bố tôi, người cổ hủ, cáu bẳn, xấu tính vô cùng. Ông đã nói thế này. Hồi ông ngoại ốm sắp mất, tao không biết vì sao mày bỏ cái tên về thăm nhà mình. Tao cũng không biết nó như thế nào, nó chẳng nói chẳng rằng gì, nhưng tao thấy nó ngoan hiền, đàng hoàng, tử tế. Mà mày vẫn còn bỏ nó. Thì mày lớn rồi, tự biết phải làm sao với cuộc đời mình rồi. Bố chỉ nói thế thôi. Còn cuộc đời con, con tự chọn, tự quyết, tự chịu.



Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...