Thứ Hai, 25 tháng 3, 2024

Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng cách bây giờ của Ông và cháu vậy. Cháu đã đi được nửa chặng đường rồi Ông ạ! Ông có thấy được sự cố gắng của cháu không!? Thỉnh thoảng nhớ về Ông, cảm xúc của cháu vẫn vậy, buồn có, vui có, hỗn độn rối bời, cháu chả biết bao giờ cháu mới có thể bình tĩnh được một cách nghiêm túc. Cháu chưa bao giờ làm chủ được tính cách, cảm xúc của cháu. Đó là điều cháu vẫn luôn hằng chinh phục chính mình. Có lẽ tới đây cháu sắp phải đi xa rồi, xa Ông hơn nữa rồi. Cháu chưa bao giờ học được cách chịu đựng hết mình. Tất thảy với những gì quá khó đối với cháu, cháu đều gục ngã và buông bỏ. 

Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...