Thứ Năm, 8 tháng 6, 2023


 Khó khăn, bế tắc, mọi lo âu, buồn sầu đều tan biến. Nam Mô A Di Đà Phật 🙏

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2023

LHH

Ông à, như hôm nay cháu lại nhớ đến Ông. Cháu nhớ Ông những lúc như thế này. Bởi cháu không còn Ông bên cạnh nữa. Chỉ còn lại trong những suy nghĩ và nỗi nhớ rất rất xa. Nhiều khi cháu mơ mà không muốn tỉnh dậy, không muốn đối mặt với thực tế. Ông đã và đang ở đâu rồi? Ông có thấy cháu gái Ông không!? Nó đang khóc vì nhớ Ông! 



Thứ Ba, 9 tháng 5, 2023

Thần Chú Lăng Nghiêm - Thần Chú Uy Lực Nhất Trong Phật Giáo

Tôi đã biết đến, nghe và trì chú Đại Bi lâu năm rồi, cuối năm 2022 đến nay thì tôi biết thêm chú Dược Sư. Nhưng đến bây giờ tôi mới có duyên để được biết đến và nghe Thần Chú Lăng Nghiêm. Ở mỗi giai đoạn của cuộc đời, quý vị sẽ có duyên với một vị thầy. Ngài sẽ dạy cho bạn những bài học, chỉ dẫn cho quý vị và khai sáng quý vị. Duyên của tôi với Phật pháp đến thời điểm này là được biết đến Thần Chú Lăng Nghiêm. Cám ơn đời đã đưa tôi đến nơi này! Cảm ơn uy lực của Ngài và các Ngài.

Theo tôi, mỗi bài chú đều có tần số năng lượng tác động lên tâm thức của mỗi người làm khai mở một số luân xa để tiếp nhận năng lượng, nhất là những người có niềm tin vững chãi về Phật và con đường tu học để giải thoát thì khi nghe chú một thời gian dài sẽ có một số công năng nhất định. Quan trọng cơ bản vẫn là giữ giới tốt và hành thiện lâu sẽ từ từ có hiểu biết rõ hơn về nhân quả giúp tâm hành giả mau định hơn.

Mọi điều xảy ra đến với mình đều do nghiệp của chính bản thân mình tạo ra từ đời đời kiếp trước. Tu tập chính là sửa sai lại toàn bộ lỗi lầm của mình, đoạn ác tu thiện, phát tâm bình đẳng chân thật lợi ích vì tất cả chúng sanh, y giáo phụng hành theo lời Phật dạy, như vậy nhờ vào nguyện lực đó mà tiêu trừ đi nghiệp lực. Cũng xin nhắc nhở thêm cho quý vị, Phật không dùng thần thông để làm Phật sự bởi vì yêu ma quỷ quái cũng có thần thông, cũng có thể giả thành Phật chứ đừng nói là người bình thường ở nhân gian (kinh Lăng Nghiêm giải thích rất rõ ràng các cảnh giới khác nhau). Cho nên Phật chỉ dùng giáo dục để giúp chúng sinh phá mê khai ngộ. Phật giáo chính là giáo dục chứ không phải là 01 (một) tôn giáo và cũng không phải là sự mê tín. 

Vậy quý vị hỏi làm sao phân biệt được đâu là lời Phật dạy? Quý vị nên đọc kinh mỗi ngày, Phật pháp là pháp bình đẳng không phân biệt cũng không có đấu tranh với bất kỳ tôn giáo nào khác, luôn tôn trọng mọi tôn giáo khác, vĩnh viễn giữ tâm thái hòa bình. 

Vạn pháp từ tâm tưởng sanh 
Tướng do tâm sanh, cảnh tùy tâm chuyển

Thần Chú Lăng Nghiêm được nhận xét là “cốt tủy của Phật giáo”, nhờ Thần Chú Lăng Nghiêm mà chánh Pháp mới tồn tại lâu như vậy. Vương miện của Đức Phật mạnh tới mức không có chỗ nào trong không gian hoặc toàn bộ Phật giới mà không bị ngập bởi ánh sáng tốt đẹp của thần chú. Thần Chú Lăng Nghiêm là linh văn, mỗi câu đều có hiệu lực. Thần Chú Lăng Nghiêm gồm Ngũ Phương Phật, đại diện 04 (bốn) hướng và Trung tâm. Đông phương do Akshobhya chủ trì và giảng dạy. Tây Phương do Đức Phật A Di Đà, Phương Bắc do Thành Tựu Phật. Nam Phương do Bảo Sanh Phật. Và Trung tâm do Thích Ca Mâu Ni cùng các chư Phật. Ngũ Phương Phật canh chừng ngũ ấm ma đang tồn tại thế giới này và có trong chính mỗi người. Chư Phật chia 05 (năm) hướng để có thể trấn an, hạn chế sự càn quấy của ma quỷ. Do đó, uy lực của Thần Chú Lăng Nghiêm là giúp con người chống lại sức mạnh của ma quỷ. Ngũ Phương Phật giúp cho Thần Chú Lăng Nghiêm trở thành thần chú uy lực nhất.

Lần đầu tiên (đêm 7/5/2023- mờ sáng 8/5/2023) tôi được biết đến Thần Chú Lăng Nghiêm. Trước đó, tôi lướt video trên Facebook có video nói về bùa ngải các thứ, lướt qua bình luận ở dưới thì thấy có người nói nếu muốn biết mình bị dính bùa ngải hay không thì cứ tìm nghe Thần Chú Lăng Nghiêm là rõ. Tôi liền mò vào Youtube tìm Thần Chú Lăng Nghiêm thì thấy hình ảnh Ngài rất hung dữ rồi bấm vào nghe. Lúc mới nghe thấy âm giọng quá hùng hồn và vang nên có cảm giác ghê ghê kiểu hồi hộp, có chút hơi sợ, thấy rợn lạnh người trong vài phút đầu mới bắt đầu nghe nhưng mà sau đó ngược lại cảm thấy rất là an tâm như có các Ngài đang ở bên cạnh che chở, bảo vệ mình vậy. Mở lúc đêm sắp đi ngủ (mà bản thân hay bị khó ngủ), sau đó dần dà ngủ thiếp đi lúc nào không hay. 

Thần chú có một uy lực thật mạnh mẽ và vi diệu! Giờ nghe liên tục lại thấy rất nghiện Thần Chú Lăng Nghiêm. Tôi đã cảm thấy những suy nghĩ tiêu cực trong mình bay biến hết. Cứ như có một năng lượng, sức mạnh vô hình nào đó xua tan bóng tối xấu xa trong tôi. Và một luồng suy nghĩ tích cực tuôn trào để gỡ rối cho tôi. Xin cám ơn công đức vô lượng của thần chú, xin Ngài bên cạnh gia hộ và soi sáng đẩy con ra xa khỏi những ý niệm xấu xa, ô uế.

Khi nghe hay niệm Thần Chú Lăng Nghiêm, mọi người không nên nghĩ rằng thần chú giúp diệt trừ ma quỷ, Phật giáo luôn hướng con người tới điều thiện, từ bi, giáo hoá về đường chính đạo với tất cả các loài chúng sinh. Nếu có những tà ma vong linh hay các oan gia trái chủ (những thế lực vô hình hay hữu hình) quấy quả, thiết nghĩ chúng ta nên khởi tâm cầu nguyện hồi hướng cho chúng sinh khuất mặt được nương theo ánh sáng Phật pháp, sớm được siêu độ thì sẽ thuận theo giáo lý của Phật. Thần chú Lăng Nghiêm giúp cho những vong linh quanh ta sau khi nghe thì phát tâm vãng sanh. Càng nghe thần chú tôi càng cảm thấy an yên và như được bảo vệ, biết ơn những phước lành mà vũ trụ đã gửi đến, biết ơn ân trên đã luôn soi sáng cho chúng con.

Nếu chỉ dựa vào Thần Chú Lăng Nghiêm nhưng trong lòng quý vị vẫn còn oán hận, ganh ghét, thù hận thì không có một thần chú nào có hiệu quả. Muốn trì tụng Thần Chú Lăng Nghiêm thì ta cần định tâm trước. Con đường tu tập có rất nhiều thử thách, nếu không nhờ sợ gia trì của chư Phật Bồ Tát, hộ pháp thiện thần thì khó có thể thành tựu đạo nghiệp. Vậy nên, Thần Chú Lăng Nghiêm là hành trang, tư lương không thể thiếu của người tu tập. 


Tôi sắp 30 tuổi, sống lương thiện và có một lòng tin vô cùng với Phật pháp, tin sâu vào nhân quả. Niệm Phật mỗi ngày và nghe thần chú mỗi khi rảnh hay trước khi ngủ, nhắm mắt lại cảm nhận thần chú, thả lỏng đầu óc thư giãn, không để tạp niệm xâm chiếm, sẽ cảm nhận được cảm giác rất an lạc và thanh thản. Cứ mỗi lần chấp mê bất ngộ là tôi lại cố gắng niệm Phật đè lại những suy nghĩ đen tối, xấu xa ấy. Khi nào bất tịnh và bất thiện chợt khởi lên do vọng tưởng, tôi liền mở chú lên nghe, tâm thần liền thông suốt thanh tịnh. 

Khi cuộc sống của mình đã vào bước ngoặt khó khăn thật sự thì khi này mới thấy những thần chú thật sự đem lại điều gì đó không lý giải được. Khi bản thân mình không còn mong cầu những thứ cao xa, thấy được sự bình yên là vô giá thì nghe những thần chú thế này sẽ thấy rất bình yên và vô thường. Tôi không ước mong điều gì cao cả, lớn lao, chỉ mong một cuộc sống thật nhẹ nhàng và an lạc. Chúc mọi người sớm được giải thoát, tâm luôn bình thản trước mọi sóng gió cuộc đời. Cầu mong cho ai đang có tâm bệnh nghe được thông suốt tâm an. Tùy duyên, tùy nghiệp, tùy tâm của mỗi người mà sự hiển linh của những bài kinh chú mang lại cũng khác nhau. Điều đó sẽ giúp cho bản thân mỗi người có thể tu tập tinh tấn hơn, định tịnh hơn, minh mẫn, sáng suốt trí tuệ hơn. Nam Mô A Di Đà Phật!


Thứ Hai, 8 tháng 5, 2023

Em nhớ ra

Em vẫn chưa ngủ được, cũng khá nhiều đêm, vì trằn trọc những lấn cấn trong lòng. Cuối cùng đến bây giờ em mới nhớ ra. Em nghĩ là đến giờ em mới hiểu được những gì anh nói, những gì đã xảy ra. Mỗi ngày trải qua với em như một bài học rất đắt giá! Rồi tự nhiên em thấy Vô Thường. Thật biết ơn và cảm ơn cuộc đời đã cho em gặp được anh và lần đầu tiên biết yêu là gì, quan trọng là nhận ra được rất rất nhiều điều. Em cảm thấy được thực sự bình yên và hạnh phúc kể cả khi không còn có anh trong cuộc sống của mình. Chỉ cần anh hạnh phúc và bình an. Cảm ơn anh! Và xin lỗi về tất thảy những gì đã xảy ra trong vô minh của em.


Thư gửi Quá Khứ!

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2023

Chỉ như nó đang là

Sự tỉnh thức nằm ở sự giác ngộ của mỗi người. Khi tỉnh thức mình đối diện với cái khổ là mình thưởng thức cái khổ. Thường thì trong cuộc sống mình trốn khổ tìm vui bằng cách làm thỏa mãn 5 các giác quan, khi mình khổ mình cũng lầm tưởng rằng cũng sẽ bỏ được nó bằng cách tìm vui, hoặc mong muốn nó đi ra, nhưng không thể được. Càng phản kháng mạnh thì nỗi khổ càng mạnh mà không hiểu tại sao. Khi tỉnh thức (nhận ra sự thật bên trong mình) thì tự biết cách học hỏi bên trong chính mình, tự biết cách thẩm thấu vào nỗi khổ hoặc nói chính xác hơn là quan sát và làm bậc thầy của chính nó (mọi kinh nghiệm được trả giá bằng những đau khổ ngu dốt vô minh - Bài học đổi lấy nhận được là tự mình dạy mình cách sống). Khi đó mình nhận ra mình không phải mình bị đồng hóa với nỗi khổ kia thì nỗi khổ không phải là cái gì ghê gớm nữa mà đơn giản chỉ là trải nghiệm và kinh nghiệm thôi. Thưởng thức nó là như vậy. 

Khi mà chưa quen với Tâm Linh thì không cần phải cố phân tích để mà hiểu làm gì. Rồi đến lúc gặp biến cố, chuyện không vui, chuyện bất toàn trong cuộc sống thì các uẩn ức trong lòng trỗi lên rất nhiều. Không phán xét, không gán cho bất cứ điều gì với một khái niệm nào đó rồi lại chạy theo những khái niệm đó rồi lại phán xét, liên tục những vòng lặp không lối ra, bạn sẽ không phải là chính mình nữa, bạn chỉ là một thứ bản ngã trong tâm trí tạo ra mà bấy lâu nay không biết. Học cách chấp nhận, không phải chấp nhận thắng thua với khó khăn trong cuộc sống, mà là chấp nhận tất cả những gì đang diễn ra trong lòng mình, chỉ quan sát nó với một cái nhìn sáng suốt. Sáng suốt có nghĩa là không vẩn đục, không bám chấp, không định kiến, là đi xuyên qua, là không vướng mắc hay là gì là tùy vào nội tâm bên trong mình. 



Vậy nên mới nói "CHỈ NHƯ NÓ ĐANG LÀ". KHI BẠN KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH MỘT AI NÀO NỮA. BẠN SẼ LÀ BÔNG HOA ĐẸP NHẤT! BẠN TRỞ VỀ VỚI BẢN THỂ CỦA CHÍNH BẠN. VÔ MINH SẬP XUỐNG, THẾ GIỚI BÊN TRONG BẠN MỞ RA. VŨ TRỤ BÊN TRONG BẠN MỞ RA, PHẬT TÍNH BÊN TRONG BẠN TỎA SÁNG.

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2023

Chị MẸ, một người mẹ, cũng là bạn! Tri kỷ!

Đêm nay, hai mẹ con đã có một chuyến tâm sự thật lâu và sâu sắc. Mẹ bảo mẹ luôn lo lắng cho con nhiều lắm, mẹ cứ lăn tăn suy nghĩ trăn trở về con mãi thôi. Thấy con trắc trở lòng mẹ cũng không yên. Mẹ lại bảo, nhưng mày yên tâm, chẳng ai khổ mãi được đâu con à. Sẽ đến lúc thôi! Khi con gặp được ý trung nhân của đời mình, tự khắc tự nhiên mọi chuyện sẽ đi vào quỹ đạo của nó hết, tình duyên, công danh, sự nghiệp. Tất cả mọi thứ khi ấy đâu khắc có đó, trôi hết! Mày cứ tin mẹ, ở yên khác đâu có đó! Đây là cuộc sống mà. Cuộc đời con phải trải qua hết những thăng trầm ấy con mới thấy bình yên, hạnh phúc. Mọi thứ nó sẽ bất ngờ, huyền diệu, phi thường lắm! Như là bá Nguyên mày ai biết là có thể lấy nổi chồng nữa đâu, tao cũng còn cứ nghĩ bá sẽ ở vậy đến hết đời. Ai cũng có cái được cái mất. Nên con cố gắng, mẹ con mình cũng đã trải lòng hết những cung bậc, thăng trầm với nhau rồi, mẹ cũng biết mày khổ tâm như thế nào rồi. Giờ chỉ biết động viên con, mày cứ yên mà sống, rồi sẽ thấy những điều mẹ nói đây, còn mẹ còn con. Mẹ dạy con là phải biết sống bằng cái tâm, mà con lớn rồi, cái này mẹ chắc chắn cũng chẳng cần phải dạy con, con cũng tự biết phải sống như thế nào rồi. Tính con cương trực, thẳng thắn, có hơi nóng tính, con chỉ cần kiểm soát được tính nóng của con (mày y như bố mày vậy) là sẽ rất thành công. Con người có tướng số cả rồi. Hậu vận con chắc chắn sẽ thành công và hạnh phúc! Mẹ còn được nhờ mày! :) 

Con yêu MẸ, yêu gia đình, yêu tất cả mọi người đã và đang luôn yêu thương con. Cuộc đời này, có những thứ cần phải trải qua như vậy, đúng không mẹ!? Để mẹ con mình trở nên yêu thương, và biết trân trọng hơn. 

Thứ Tư, 26 tháng 4, 2023

Bằng cách nào đó, Tôi bình yên :)

Tôi không còn cảm thấy cuộc sống này khổ cực nữa, chắc là vì đã quen được rồi. Nhưng mà khi ai đó hỏi tôi, dạo này như thế nào, tôi suy nghĩ rất lâu vẫn không thể nào trả lời được. Bạn đi tìm kiếm sự bình yên, đến khi có được bình yên, là lúc bạn nhận ra mình đã phải trả giá như thế nào. Điều này là không ai có thể biết và hiểu được, cũng chỉ là câu chuyện ngoài cuộc. Khi bạn có quá nhiều sự lựa chọn, bạn không biết mình muốn gì và khi bạn biết mình cần gì thì cũng là lúc bạn không còn sự lựa chọn :) 

Nguyện cầu chúc bạn cũng thấy bình yên!


Thứ Năm, 20 tháng 4, 2023

Chỉ có sự tử tế mới làm cho người ta lưu nhớ cả một đời :)

Điều sẽ khiến bạn cảm thấy tự hào hơn cả về bản thân, không phải là những chiếc cúp được trưng bày trong tủ, không phải những bằng khen được đóng trên tường, mà là lòng dũng cảm của bạn khi vượt qua khoảng thời gian đen tối nhất đời mình. Quá trình làm người luôn mang trong nó nhiều nỗi đau. Và vì thế, dù con người có sống một cuộc đời tầm thường như thế nào, thì hành trình trải qua vẫn luôn phi thường. Bình yên là trên góc phố cũ, không thấy mình buồn hay giận dữ, chỉ khẽ cười mọi chuyện đều đã qua lâu. Đôi khi ngoảnh lại, không phải là quên, mà là không còn đau lòng nữa. Lúc nhớ lại, nhất định cảm thấy thật ấm áp. 


Trong đầu có tri thức, trong tim có sự lương thiện, trong lòng có trách nhiệm. Người như thế này thường làm người khác vương vấn mãi không thôi, hoặc là không thể quên được, hoặc là không thể chạm tới :)

Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2023

Dũng cảm YÊU lấy từng nỗi buồn niềm đau

Suy nghĩ và hồi ức là một trải nghiệm hết sức tuyệt vời! Trân trọng và yêu lấy những gì đã trải qua, yêu lấy những nỗi buồn đau như chính thân thể và tâm hồn mình. Khi nhận ra được ý nghĩa sâu bên trong mọi vấn đề hay tiềm thức của mình là khi đã tha thứ được cho chính mình và yêu lấy được chính mình. Giật mình sau những lần vấp ngã, đau đớn, mỏi mệt, nhưng vẫn cố gắng lê lết đứng dậy bấp bênh bằng chính đôi chân trầy trật đau đang bị chấn thương ấy; cùng với những lần chỉ biết khóc, khóc và khóc, nước mắt nước mũi tèm lem một mình trong câm nín, tập tễnh bước đi từng bước nặng nề. Chuyến xe vừa qua, đậu ở điểm dừng đón khách (STOP) nhưng ta vẫn cố báo một lời với tài xế là "Hãy đi tiếp đi nhé! Tôi đang gặp sự cố, phải chờ chuyến sau rồi, thật xin lỗi, rất mong thông cảm!"


Anh nói em sau này sẽ rất sâu sắc, chín chắn và điềm tĩnh. Tôi sẽ không quên, ngay cả khi thời gian có trôi qua, cho dù đang ở nơi nào, tôi vẫn luôn nhớ về người đã dạy mình về tương lai. Trong cuộc đời, càng đi về sau càng cảm nhận ra rất nhiều điều vốn dĩ không thể dùng hết lời nói có thể diễn đạt được hết ý nghĩa của nó mà trước đấy có thể chưa hiểu được. Có lẽ đó là lý do mọi chặng đường đi đến bình yên đều bắt đầu từ việc nhìn sâu vào bản thân mình. Học cách bản lĩnh, tập trung cho chính mình và sẵn sàng cho mọi rủi ro, rắc rối, thất bại hay khổ hạnh. Không ai có đủ khả năng giúp đỡ một người không còn muốn tự giúp bản thân. Người yêu lớn nhất đời mình là chính mình!


Ước có một tiệm bán hoa hay tiệm bánh ngọt gì đó, có khách liền gọi nhân viên phục vụ tới làm, không có khách liền ngồi phơi nắng, ngắm mưa. Rồi ngày nào cũng ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy, còn có thể đếm tiền mỏi tay.

(Thuật hồi ức của Iris)

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2023

MỘT phần HAI (1/2)


Đôi lúc khi đi với em, anh nhớ lại những thứ mình đã đánh mất khi ở tuổi của em. Giống như anh nhớ đến tiếng mưa và mùi của gió vậy. Nhớ lại thời ấu thơ, thực sự là một món quà.


Thiếu một nửa, tôi đi tìm một nửa
Một nửa nắng vàng, một nửa mưa bay
Một nửa khuya, một nửa chiều, nửa gió



Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

Tôi hỏi bạn, hạnh phúc là cái gì nhỉ!?

Tôi hỏi bạn, hạnh phúc là cái gì nhỉ!? 

Hạnh phúc là một vòng lặp tuần hoàn.

Hạnh phúc là đêm nay làm việc mệt mỏi xong nằm xuống giường êm đệm ấm, đắp chăn bật quạt vù vù, xem điện thoại tới giờ đi ngủ tắt máy, lòng không nghĩ ngợi gì cả. 

Hạnh phúc là sáng thức dậy đúng với cái hẹn của báo thức đi làm qua bao cái đèn xanh đèn đỏ, dẫu phải đi qua dòng người hối hả để kịp chấm công.

Hạnh phúc là cả một ngày dài làm việc lượt thượt mỏi mệt, tan tầm khi phố xá lên đèn giờ cao điểm đông nườm nượp món đặc sản tắc đường của Hà Nội. 

Hạnh phúc là khi nghe bài hát gợi lại khoảnh khắc của thời điểm trước đây khi lần đầu nếm trải một mùi vị nào đó của cuộc đời, bao năm không nghe, giờ vẫn giai điệu và từng lời hát không sai một chữ. 

Hạnh phúc là lúc nhận ra mình thực sự đang bình yên, yên bình đến mức tẻ nhạt không một niềm vui cũng chẳng một chút buồn.

Hạnh phúc là khi một mình trải nghiệm những dư vị của tâm hồn mình theo cách lặng lẽ, bình thản nhất! 

Chim có đường bay của nó,

Cây có hướng mọc của cây.

Mỗi người có cách sống của riêng họ.

Có những chuyện, cần hờ hững thì hờ hững. Nhiều chiếc xe trên đường qua mặt xe mình nhưng rốt cuộc thì họ về nhà họ, mình về nhà mình, hơn thua nhau gì những cú nhấn chân ga trên đường, rồi chửi bới, cuối cùng đều trở thành vô nghĩa. Cuộc đời, nếu như chỉ biết nhớ không biết quên, thật là nặng nề, phiền não.

Con người đến độ tuổi nào đó, tự nhiên không còn thích những gì ồn ào náo nhiệt, tâm thái bình thản giúp cho cơ thể khoẻ mạnh, kéo dài tuổi thọ. Mặc kệ là đời sống vật chất dư dả hay bần cùng, chỉ cần nội tâm bình thản, chính là biết sống một cuộc đời hạnh phúc.

Chắc chắn một điều, sau cùng, khi ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ sẽ thấy những thành, bại, nên, hư, vinh, nhục... tất cả đều sẽ là sương khói hư một giấc mộng đêm qua.

Thế nhưng mà, tại sao nước mắt vẫn cứ yên tĩnh rơi đầm đìa nặng giọt đến vậy!? Có phải trong vô thức đã quá tuổi thân và đau lòng chăng!? 

Thứ Ba, 14 tháng 3, 2023

𝐃Ị𝐔 𝐃À𝐍𝐆 Ở 𝐓ƯƠ𝐍𝐆 𝐋𝐀𝐈

𝐶𝑜́ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 đ𝑜̛̀𝑖, 𝑦𝑒̂𝑢 𝑛ℎ𝑎𝑢 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 𝑡𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑦𝑒̂𝑢 𝑛ℎ𝑎𝑢. 𝑉𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑎𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 đ𝑎̂́𝑦 𝑙𝑎̀𝑚, đ𝑜̛̀𝑖 𝑎𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑛𝑎̂́𝑦 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔. 𝐷𝑜̀𝑛𝑔 đ𝑜̛̀𝑖 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 𝑏𝑎𝑜 𝑔𝑖𝑜̛̀ 𝑛𝑔𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑎̉𝑦 𝑡𝑟𝑜̂𝑖, 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑣𝑒̂̀ 𝑏𝑖̀𝑛ℎ 𝑦𝑒̂𝑛. 𝑇𝑜̂𝑖 𝑛𝑔𝑜̂̀𝑖 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑚𝑖̀𝑛ℎ, 𝑥𝑒𝑚 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑚𝑖̀𝑛ℎ đ𝑜𝑎̣𝑛 𝑘𝑦́ 𝑢̛́𝑐 đ𝑎𝑛𝑔 𝑡𝑢𝑎 𝑙𝑎̣𝑖 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑡𝑎̂𝑚 𝑡𝑟𝑖́, 𝑙𝑎̣̆𝑛𝑔 𝑙𝑒̃ 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑚𝑜̣𝑖 𝑡ℎ𝑢̛́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑚𝑖̀𝑛ℎ. 𝐶𝑜𝑛 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑏𝑜̉ 𝑙𝑜̛̃ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑣𝑎̀𝑖 đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 đ𝑜̛̀𝑖, 𝑘ℎ𝑖 𝑡𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑏𝑢̛𝑜̛́𝑐 𝑡𝑖̀𝑚 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑐𝑜𝑛 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑚𝑎̀ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑚𝑢𝑜̂́𝑛 𝑡𝑟𝑜̛̉ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑙𝑎̣𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑙𝑢́𝑐 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑟𝑎 𝑡𝑜̂́𝑐 đ𝑜̣̂ 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑏𝑎̆́𝑡 𝑘𝑖̣𝑝 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̂́𝑛 𝑡𝑎̀𝑢 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑐𝑢̉𝑎 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖. 𝐶ℎ𝑖̉ 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑙𝑎̆̉𝑛𝑔 𝑙𝑎̣̆𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑜̛̉ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑜̛𝑖 𝑘ℎ𝑎́𝑐, 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ. 𝐶𝑎́𝑖 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑏𝑖̣ 𝑏𝑜̉ 𝑙𝑎̣𝑖 𝑠𝑎𝑢 𝑐𝑢̀𝑛𝑔 ℎ𝑎𝑦 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑐ℎ𝑜̣𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑜̛̉ 𝑙𝑎̣𝑖 𝑐𝑢𝑜̂́𝑖 𝑐𝑢̀𝑛𝑔, 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 đ𝑒̂̀𝑢 𝑐ℎ𝑜 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑘𝑒̂́𝑡 𝑐𝑢̣𝑐. 𝐾ℎ𝑖 𝑡𝑎 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑔𝑖𝑎𝑛 𝑐𝑢̛́ 𝑡𝑢́𝑐 𝑡𝑎̆́𝑐 𝑐ℎ𝑎̉𝑦 𝑡𝑟𝑜̂𝑖, 𝑡𝑎 𝑙𝑎̣𝑖 𝑔𝑖𝑎̀ 𝑡ℎ𝑒̂𝑚 1 𝑡𝑢𝑜̂̉𝑖, 𝑛𝑒̂́𝑝 𝑛ℎ𝑎̆𝑛 𝑛ℎ𝑎̀𝑢 ℎ𝑜̛𝑛 1 𝑡𝑖́, 𝑡𝑜́𝑐 𝑟𝑢̣𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 ℎ𝑜̛𝑛 1 𝑐ℎ𝑢́𝑡 𝑡ℎ𝑖̀ 𝑡𝑎 𝑠𝑒̃ 𝑐𝑎̀𝑛𝑔 𝑏𝑢̛𝑜̛́𝑐 đ𝑒̂́𝑛 𝑔𝑎̂̀𝑛 𝑡𝑜̛́𝑖 𝑐𝑎̂𝑢 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛 𝑐𝑢̉𝑎 đ𝑜̛̀𝑖 𝑚𝑖̀𝑛ℎ.

𝐾ℎ𝑖 𝑠𝑜 𝑠𝑎́𝑛ℎ 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑐𝑢̉𝑎 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 ℎ𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑡𝑎̣𝑖 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑣𝑎̀𝑖 𝑛𝑎̆𝑚 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛́𝑐, 𝑐ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑡𝑎 𝑠𝑒̃ 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑚𝑖̀𝑛ℎ đ𝑎̃ 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̂̉𝑛 𝑏𝑖𝑒̂́𝑛 𝑖́𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢, 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑜̛̉ 𝑛𝑔𝑜𝑎̣𝑖 ℎ𝑖̀𝑛ℎ 𝑚𝑎̀ 𝑐𝑎̉ 𝑡𝑖́𝑛ℎ 𝑐𝑎́𝑐ℎ, 𝑔𝑜́𝑐 𝑛ℎ𝑖̀𝑛, 𝑥𝑢́𝑐 𝑐𝑎̉𝑚. 𝑉𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑏𝑎̂́𝑡 𝑏𝑖𝑒̂́𝑛 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑔𝑖𝑎𝑛 𝑡ℎ𝑖̀ 𝑚𝑜̛́𝑖 đ𝑎́𝑛𝑔 𝑛𝑔𝑎̣𝑖. 𝑇ℎ𝑎𝑦 đ𝑜̂̉𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑡𝑖𝑒̂̀𝑛 đ𝑒̂̀ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑠𝑢̛̣ 𝑝ℎ𝑎́𝑡 𝑡𝑟𝑖𝑒̂̉𝑛. 𝑁𝑒̂́𝑢 đ𝑢̛́𝑛𝑔 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑐ℎ𝑜̂̃ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑙𝑢́𝑐 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑘ℎ𝑎́𝑐 đ𝑎𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑎̣𝑦, 𝑡ℎ𝑖̀ 𝑐ℎ𝑎̆́𝑐 𝑐ℎ𝑎̆́𝑛 𝑏𝑎̣𝑛 𝑠𝑒̃ 𝑏𝑜̣ 𝑏𝑜̉ 𝑙𝑎̣𝑖 𝑝ℎ𝑖́𝑎 𝑠𝑎𝑢, 𝑡ℎ𝑎 ℎ𝑜̂̀ "𝑡𝑎̣̂𝑛 ℎ𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔" 𝑐𝑜̂ đ𝑜̛𝑛 𝑣𝑎̀ 𝑙𝑎̣𝑐 𝑙𝑜̃𝑛𝑔.

𝐾ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑎𝑖 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑞𝑢𝑎𝑦 𝑣𝑒̂̀ 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́, đ𝑎̃ 𝑏𝑜̉ 𝑙𝑜̛̃ 𝑙𝑎̀ 𝑏𝑜̉ 𝑙𝑜̛̃, 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 đ𝑎̂𝑢 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑔𝑖̀ đ𝑎𝑛𝑔 đ𝑜̛̣𝑖 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑜̛̉ 𝑛𝑜̛𝑖 𝑐𝑢𝑜̂́𝑖 𝑐𝑜𝑛 đ𝑢̛𝑜̛̀𝑛𝑔. 𝑁𝑒̂𝑛 𝑙𝑎̀, 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑏𝑖𝑒̂́𝑡 𝑠𝑜̂́𝑛𝑔 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑔𝑖̀ đ𝑎𝑛𝑔 𝑐𝑜́. 𝑇𝑟𝑎̂𝑛 𝑡𝑟𝑜̣𝑛𝑔 𝑛𝑜́ 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑚𝑜́𝑛 𝑞𝑢𝑎̀ 𝑞𝑢𝑦́ 𝑔𝑖𝑎́. Đ𝑜̂𝑖 𝑘ℎ𝑖, 𝑠𝑜̂́ 𝑝ℎ𝑎̣̂𝑛 đ𝑎̃ 𝑠𝑎̆́𝑝 𝑥𝑒̂́𝑝 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑎𝑛 𝑏𝑎̀𝑖 𝑐ℎ𝑜 𝑏𝑎̣𝑛 𝑜̛̉ 𝑡𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑙𝑎𝑖. Đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑏𝑎̣𝑛 𝑐𝑎̂̀𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑝ℎ𝑎̉𝑖 𝑣𝑢̛𝑜̛̣𝑡 𝑞𝑢𝑎 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑡𝑜̂̉𝑛 𝑡ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑐𝑢̉𝑎 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ 𝑣𝑎̀ 𝑡ℎ𝑢̛̣𝑐 𝑡𝑎̣𝑖 𝑔𝑖𝑢́𝑝 𝑏𝑎̣𝑛 𝑡𝑖̀𝑚 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑔𝑖̀ đ𝑜́ 𝑑𝑖̣𝑢 𝑑𝑎̀𝑛𝑔 𝑜̛̉ 𝑡𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑙𝑎𝑖.



Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2023

Đêm lắng tuổi thơ

Đêm thanh vắng, tiếng chó sủa oang oang vọng lại từ khu tập thể mỏ. Cảm giác thân quen ký ức dội về. Bản thân cùng với con bạn thân tri kỷ từ tấm bé. Hai đứa thong dong dạo chơi trên bãi bồi vách đá hoang, nơi đóng đô công ty kém hoạt động nguồn gốc Trung Quốc ngay trên nhà nó. Vọng về miền xa xăm những âm thanh, hình ảnh thân thuộc hai đứa rì rào nói chuyện, cười đùa, leo trèo, mệt rồi ngồi nghỉ bên nhau, nhìn về phía xa trước mắt, một khoảng không núi đồi, hoang sơ, yên vắng. Cảm giác thật khó tả! Nhớ thương, mênh mang, một chút gì đó mông lung, xốn xang. "Mày, mày cũng nhớ chứ!? Tao vẫn nhớ như in! Nhớ tao, nhớ mày, nhớ những ký ức này! Thân thương! Đẹp lắm! Khiến tao chỉ muốn chìm vào ký ức ấy. Thật khó ngủ, thật không muốn ngủ! Giá mà được quay về thời thuở bé nhỉ!".



Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023

𝐆𝐈Ả𝐍 ĐƠ𝐍 ĐẾ𝐍 𝐏𝐇𝐈 𝐓𝐇ƯỜ𝐍𝐆

Vẫn là một mình, trong căn phòng yên ắng, nhạc Mỹ Tâm vẫn réo rắt khôn nguôi, dậy sóng trong lòng! Tuy nhiên, một cảm giác thật bình yên và hạnh phúc! Cảm giác đã hiểu. Cuộc sống này, đơn giản trong ánh nhìn và suy nghĩ giản đơn. Phức tạp hay không không còn quan trọng bằng cái cách con người ta trở nên thật hạnh phúc trong tâm hồn. 

Cuộc sống cơm áo đủ mệt rồi, không muốn quan tâm quá nhiều thế sự ồn ào ngoài kia. Lấy công việc & học tập làm niềm vui, lấy việc ở bên người thân, bạn bè, người quan trọng nhiều hơn những lúc có thể làm hạnh phúc. Thế giới quan của tôi đã dần khác đi nhiều, rất nhiều. Tập trung vào bản thân nhiều hơn, biết mình muốn gì, cần gì. Nếu như ngày xưa cái gì cũng phải "level max" cho ngầu thì giờ tôi cần lắm sự bình yên, yên ổn. Thi thoảng lấp thời gian rảnh làm kỷ niệm với cafe góc phố, phim chiếu rạp, lượn lờ ảnh dạo, rất thư thái! Đơn giản hoá những thói quen và suy nghĩ. Tất cả mọi thứ phương tiện có là được, không cần xa hoa, cầu kỳ. Yêu đời rất đơn giản, tưởng chừng như chưa bao giờ dễ đến thế!

Sống không phải khép kín thu mình, mà là thích yên tĩnh một mình, thích hai trái tim thấu hiểu nhau thành một nhịp đập đều đều, bình an. Trước đây vô cùng tự tin, còn giờ đây vô cùng cảm thấy vẫn luôn là một số 0 tròn trĩnh, luôn thiếu sót và luôn luôn cần phải học hỏi, những bài học từ người lớn hơn mình, thậm chí là người nhỏ bé hơn mình. Là một loại cảm thụ! 

Hôm nay, các chuyên gia và các Luật sư nước Đức đã cho tôi một bài học. Thật ra, nghe thì nhiều mà chả thấm được là bao nhiêu. Tuy nhiên, thấy cái bản lĩnh và sự dũng cảm của họ khiến mình trầm trồ, ngưỡng mộ, chỉ biết nhìn lên và nhìn theo, không nói được gì. Nhưng sâu tận sâu trong tâm can, mong muốn bản thân mình thật rực rỡ, tự tin - mạnh mẽ, đầy bản lĩnh như họ sau này. Cuối cùng là chiến thắng được chính bản thân mình! 





Thứ Năm, 2 tháng 3, 2023

THẦU CUỘC TRÒ CHUYỆN VỚI BFF

- Ơ! Anh Th*** lấy vợ rồi.

- Nhanh nhở! Hôm trước thấy ảnh.

- Ơ mày biết rồi à! Tao còn đ tin.

- Duyên phận.

- Cứ tưởng có người yêu thôi, tđn. "Đm anh lấy rồi".

- Tao cũng không có gì lấy làm ngạc nhiên cả.

- Mình kiểu . Tưởng ông ý bịp. Tao chỉ ngạc nhiên là ông ý đ mời tao thôi haha. Đang hỏi cung thì lặn mất tăm.

- Mời ai làm gì, liên quan đến cái con mà ông thích.
- Ông thích thì ông thích chứ. Ông cũng thích tao mà  (*Chấm cảm*) .

- Cười ẻ 

- Anh em trên bến dưới thuyền. Hôm tao cưới ông ý còn bảo tao mời ông ý đi. "Anh đ đi đâu nhưng mày mời đi". Ông ý bình thường mà có gì đâu. Ông ý biết mày dở rồi. Haha! Với lại ông ý vẫn chửi nhau với tao mà. Đang hóng chuyện. Vì bảo là anh cưới vội. Chưa nghe ra làm sao, thì chắc lại đi họp rồi. 

- Haha! Ờ thì đấy là mày và ông ấy, tao biết đ được. Chắc dính bầu.

- Cũng không mày ạ! Chả hiểu sao. Không biết có phải sức khoẻ bố ông ý đi xuống không. Chứ mấy năm trước đã thấy sốt sắng ấy. 

- Ừ, đang định nói. Cái đợt đấy buồn rồi nói chuyện tao. Còn định bảo tao đi viện thăm bố ông ấy, đi thì có mà thành con dâu

- Ừ, xong tao là đứa đi cùng đây.

- Thế vẫn đ thành con dâu bố anh à

- Sao mà thành được.

- Tao vừa vào trang cá nhân xem huỷ mẹ kết bạn luôn  

- Thế à. Sao tao cứ có ký ức là mày với ông cũng bình thường hóa mối quan hệ rồi nhể. Cũng không thấy ông nói gì.

- Haha chắc tự ghét tao.

- Làm gì ghét đâu, làm gì đâu mà ghét.

- Vì em đ yêu anh, kiểu thấy mệt mỏi với tao haha.

- Cười ẻ 


Ở MỘT DIỄN BIẾN KHÁC:

- Ôi, huỷ kết bạn luôn. Chúc mừng anh lấy vợ!

- Hehe, trước anh bị nhỡ tay haha!

- Haha, hẳn là nhỡ tay. Nhỡ có chủ đích thế! Vào hẳn trang cá nhân rồi làm mấy cái thao tác kích huỷ được, nhỡ này kỳ ghê. 

- Nhỡ thật mà. 
Cơ mà không phải anh nhỡ.
Tại nhỡ kể với vợ anh trước thích em. 
Bạn ấy vào thấy em xinh.
Nên huỷ kết bạn đấy :)))
Anh vô tội! :)))

- Màn đổ tội ngoạn mục ha! 
Xin phép vợ kết bạn lại nhau đi còn gì nữa

- Nói thật mà. Cần gì xin phép :)))

- Ồ, khỏi cần xin phép luôn à!

- Hem, nhà phải có nóc haha!

- Thế thì chắc không cần xin phép kết bạn lại, xong vợ cũng không cần xin phép mà ly hôn luôn đâu nhỉ

- *Gửi bông*

- Về nhớ xoá dấu vết 

- *Nói bậy* có được làm gì 
mờ ám đâu :)))

- Thế phải được làm gì mờ ám mới bị vợ ghen à

- Ờ, phải được làm gì chứ, haha!

- Cho xin facebook vợ gửi cap chat cuộc hội thoại này.

- Không cho!
Này, tuần sau rảnh không? Anh mời em với Ph**** đi ăn ốc nha!

- Để em xem đã, anh hỏi nó xem.

- Ừ, hỏi em đã. Xong anh hỏi nó :)))

- Em OK! 
_____________________

Những cuộc chơi rồi sẽ vắng bóng, thay vào đó là sự hiện diện thường nhật bên cạnh người phụ nữ anh đã chọn, có thể là đánh đổi cuộc đời mình! Chúc anh hạnh phúc với lựa chọn và quyết định của mình! Người đàn ông thông minh nhưng tán mãi không được em :) .

Sống thế nào cũng được, hạnh phúc là được!

Duyên phận là một thứ gì đó như tia chớp, cũng không kém phong ba bão táp. Người đến sau thật thiệt thòi, nhưng lại có được những thứ mà người đi trước sẽ không bao giờ có được. Hãy trân trọng nhau khi đang có.

Cuộc sống có quá nhiều điều không thể biết trước, mỗi ý niệm trong đầu, mỗi lần quyết định, hoặc là có được hoặc là bỏ lỡ một phần duyên. Tiếp nhận là vì duyên, mà bỏ qua cũng bởi vì duyên, hết thảy đều có duyên tiền định. Đời người là như thế, cuộc sống cũng là như thế.

Duyên phận đời người là một loại quan hệ nhân quả, bất kể là ác duyên, thiện duyên, tình duyên,… đều là vì các sinh mệnh từng kết duyên mà gặp gỡ. Tri âm tri kỷ là một loại duyên, tâm tình bối rối là một loại duyên khác, trong biển người mênh mông, gặp nhau đều là có nguyên nhân, quen biết là duyên tục, hiểu nhau là duyên định.

Khuyên người hướng thiện chính là một cách kết thiện duyên. Lúc ở cùng người khác, mặc dù chỉ trong chốc lát, cũng nên đem sự lương thiện truyền cho đối phương, đây là cách tiếc duyên tốt nhất. Vì vậy, những người có duyên mà gặp trên đời, đừng quên khuyến thiện, đặt một nền tảng tốt đẹp cho tương lai.

Tùy duyên là một loại trí tuệ. Mọi sự tùy duyên, bảo trì một trái tim bình hòa chính là cảnh giới cao nhất của nhân sinh. Chỉ cần có được một cái tâm tùy duyên, bất luận bầu trời u ám hay sáng lạn, cuộc sống trắc trở hay êm xuôi, trong nội tâm sẽ có một phần bình hòa thản đãng.

Bất kể tuổi thọ của một người dài hay ngắn, trong dòng sông dài của lịch sử, thời gian trôi nhanh như chớp mắt, người gặp nhau đều vội vã như khách qua đường. Trong cuộc sống ngắn ngủi này, nếu như có thể hiều được tùy duyên, tiếc duyên, thì cuộc sống sẽ càng ngày càng thong dong, tự tại. 

Bạn sẽ gặp được người cần gặp, chứ không phải người mình muốn gặp!

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2023

Chính ta còn không có

- Em ơi! Đêm qua em có nghe thấy ồn ào tiếng động chạy lên chạy xuống ở tầng trên không? Hay có mỗi chị nghe thấy thôi nhỉ!?

- Em ngủ như chết không biết gì.

- Tiếng đi rất nhiều người luôn á, nền nện dép nền nhà, tiếng mở cổng cũng ken két. Chị đang bảo vô lý quái hay ma, chẳng thấy chị chủ nói gì, cũng chẳng thấy ai í ới gì trên nhóm mà nửa đêm nửa hôm khuya khoắt. 

- Tặng chị những lá bài, cho đỡ sợ. Chị đang muốn đi du lịch hả?

- Mày lại định gạ chị mua cái gì à? Haha!

- Không! Em xem thấy chị đang muốn đi thôi. Chứ em có bán cái gì đâu. Với đang thấy có sự là mới trải qua chuyện gì đó buồn, với tiêu cực. Giờ có vẻ ổn rồi. Nhưng vẫn chưa chia sẻ được với người khác. 

- Ủa, sao em tôi biết được!? Mày đi làm suốt tận đêm mò mới về có gặp mấy đâu.

- Chị ơi, em người chơi hệ tâm linh kiểu Âu Mỹ. Em đặt câu hỏi về chị là nó ra mà. 

- Trò chơi gì mà hay ghê, chỉ chị với!

- Tarot chị iu ơi.

- Coi chị lá đi! Bao giờ ổn thực sự?

- Em đang đợi bộ coi xem tương lai diễn biến như thế nào, hàng chưa về.

Nhân quả của mỗi người sẽ ảnh hưởng lên cộng đồng. Khi một người nặng nghiệp xuất hiện, họ sẽ mang lại xui xẻo cho cả cộng đồng. Vì sao vậy? Vì Luật Nhân Quả có một tính chất là cái phước hay nghiệp của ta sẽ bộc lộ ở nhiều nơi. Đầu tiên, nghiệp hiện ra nơi tướng mạo, người có phước thì thân tướng cũng đặc biệt hơn những người khác. Phước hay nghiệp còn thể hiện nơi ngày giờ sinh của con người. Ngày giờ sinh có quy luật gì đó mà con người ta không thể hiểu hết được. Phước cũng phơi bày nơi khung cảnh ta đang ở. Phước hay nghiệp cũng thể hiện nơi tính tình - người có phước có nghiệp gì sẽ hiện ra cái tính tình tương ứng như vậy. Đặc biệt, phước nghiệp còn in dấu nơi cộng đồng mà ta đang sinh sống. 

Bình thản sẽ khiến người ta giản đơn, giản đơn khiến người ta vui vẻ. Tâm thiện tự nhiên xinh đẹp, tâm thẳng tự nhiên chân thành. Sự trưởng thành của con người không phải ở chiều dài của thời gian, mà ở chiều sâu của tâm hồn, ở chỗ hiểu rõ lẽ được mất, biết được buông bỏ, hoá giải mâu thuẫn. Hiểu được từ bỏ sẽ đạt đến vẻ đẹp của sự trưởng thành. Có những nỗi khổ tâm không nói hết được, không phải trong lòng vô cảm, mà là biết rằng dù nói hay không cũng đều như nhau. Những vết thương kia, không phải ta không để tâm, mà bởi ta đã biết cách chữa lành nó thế nào. Càng bình thản thì cuộc sống càng vui vẻ, an nhiên.

Vậy đấy!




Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2023

Lặng như tờ!

Hà Nội cứ bình yên như vậy, trong cái se se lất phất nắng hanh hao khiến trái tim se lại, khô hanh như muốn lẩn trốn vào một góc, thu mình lại. Một góc khuất bình yên lặng lẽ giữa dòng đời tấp nập, để nghe đi nghe lại những ca khúc Mỹ Tâm hát réo rắt vỗ về trái tim hiu quạnh này. Đối trước màn hình laptop sáng lên với những dòng chữ nhảy nhót ra từ trong tâm hồn mong manh muốn giãi bày. Những giây phút này, những lời thốt ra này như một người tình tri kỷ với yêu thương bất tận, cả lúc vui hay lúc khó khăn. Đời người vốn là một loại cảm thụ. Tâm tình tâm sự với chính mình như trải chính nỗi lòng của mình. Trái tim này đã se sẽ lặng như tờ, không ồn ào vội vã nhân tình thế thái.

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2023

Iris bất cứ đâu



Iris thường rất hay xuất hiện trong các bộ phim hoạt hình của Nhật Bản. Nó giống như một loài hoa bình thường, như bông hồng thôi vậy. Đôi khi, người ta sẽ không để ý nên không thấy được sự tồn tại của Iris. Nhưng đôi khi, chỉ đơn giản là nó đã ăn sâu trong tiềm thức nên đâu cũng có thể bắt gặp. 
 

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2023

Điều đẹp đẽ

Hôm qua vừa nói đến mưa, chuyện mưa trong phim mà diễn ra ngay được luôn thực tế, thật kỳ diệu, chỉ là nó hơi lất phất. Trong tập Mưa nặng hạt, bị ảnh hưởng bởi cơn bão mạnh. Dường như Tachibana, chỗ nào có cô hình như là chỗ ấy có mưa. Cô có tuổi trẻ, tràn đầy hy vọng và rực rỡ. Trái tim anh ta vô cùng nhức nhối vì sự trẻ trung và thơ ngây của cô bé Tachibana, và vì anh ta đã không còn trẻ nữa. Anh ta không thể chịu đựng được, nỗi mặc cảm của anh ta khi tuổi trẻ ngọt ngào của một cô gái lại bên cạnh một ông già như anh, tự buồn tiếc thay chính cô gái ấy.  



Tuổi trẻ có thể hơi nhám nhở và luẩn quẩn. Nhưng, cảm xúc mà cô nhận thấy đó sẽ trở thành một kho báu quý giá sau này. Giờ cô có thể chưa hiểu nó, nhưng... thật vô lý cho cảm giác này. Khi ở cạnh cô gái này, Kondo có thể nhớ lại kho báu quý giá mà anh ta đã từng lãng quên. Giờ, anh ta muốn giải thoát cô ấy đến tự do từ sự lo lắng vào ngay lúc này. Ngay cả khi anh ta nghĩ mình không có quyền như thế. Cảm giác này, thật vô lý cho cảm giác này. Nhưng, giờ, ngay lúc này, anh ta đã đóng chiếc ô lại và sà vào cơn mưa của cô ấy. Một cái gì đó vô cùng trẻ trung, và một cái gì đó không nên chạm vào vì cảm giác rất hoài cổ. Nhưng ngay lúc này, anh ta lại là người duy nhất có thể bảo vệ được chuyện đó. Ngay lúc này, anh ta đã bị ướt do cơn mưa của cô ấy, được trẻ trung ở mọi khía cạnh. Ngay giờ, anh ta là người duy nhất có thể hy vọng được chuyện đó. Một cái ôm ấm áp! Phát sáng!



Thứ Năm, 23 tháng 2, 2023

𝐂ó 𝐦ộ𝐭 𝐭𝐡ứ 𝐠ì 𝐫ấ𝐭 𝕋Ô𝕀❕

Nằm trong Bộ sưu tập Anime 2018, ngay từ khi bộ phim mới ra tôi đã theo dõi từ đầu đến cuối. Bộ phim hoạt hình mang tên After the Rain (Tình yêu như bầu trời sau cơn mưa), là một bộ phim lãng mạn kể về một cô gái đang tìm cách chữa lành trái tim. Liệu Akira Tachibana có bao giờ chạy như những cơn gió nữa không?

Tôi tự đánh giá đây là bộ phim hoạt hình xuất sắc, vì lột tả được chiều sâu cảm xúc của một cô gái mới tuổi trung học nhưng cực kỳ tinh tế và góc cạnh. Cả bộ phim không phải toàn bộ là những cơn mưa nhưng hình ảnh cô gái thấm ướt trong tôi như một cơn mưa rào không thể nào quên được. Xuyên suốt bộ phim cũng là những đoạn nhạc nền rất nhẹ nhàng, thay lời thoại của nhân vật nói lên được suy nghĩ. Bài hát mà tôi thích nhất là Ref:rain, nghe thật da diết, vẫn không kém phần mạnh mẽ.


Câu chuyện giàu chi tiết với những cảm xúc thân thiết của con người, các nhân vật phụ cũng đầy hấp dẫn và cuốn hút, trong đó, anh chàng Kase và Chihiro cũng là những nhân vật khiến tôi chú ý.

Vẫn là nên giới thiệu nhân vật chủ đạo của tôi trước, Akira Tachibana, 17 tuổi, luôn thích chạy bộ. Nó làm cho cô ấy cảm thấy tự do, tách biệt khỏi thế giới lộn xộn, căng thẳng và tất cả những tai ương của nó. Khi gió hú bên tai và chân cô ấy như bị bơm máu, cô ấy cảm thấy như một con chim đang bay cao, và đường chạy đã luôn đi theo cô ấy ờ trung học cho đến thời điểm này. Nhưng rồi tai họa ập đến khi Akira bị thương ở mắt cá chân. Sở thích của cô đã bị gián đoạn, nếu không muốn nói là hoàn toàn bị hủy hoại. Cô đã học cách thích nghi, nhưng đã cảm thấy chán nản kể từ đó, và con chim bay cao bây giờ đứng yên khi các đồng đội của cô ấy chạy tiếp mà không có cô. Tuy nhiên, có một công việc bán thời gian để giữ cho tâm trí của cô ấy bận rộn.

Ông chủ của Akira, Kondo, đã thu hút sự chú ý của cô với tính cách hiền lành và dễ mến (ông cũng là một người cha đã ly hôn của một cậu bé). Cô không thể không để cho sự mê đắm của mình bộc lộ, và mạnh dạn nói với ông chú 45 tuổi rằng anh ấy đã chiếm được trái tim của cô. Kondo hầu như không biết phải nói gì - không chỉ có khoảng cách tuổi tác nghiêm trọng, mà từ lâu ông đã tự thuyết phục bản thân rằng ông là một người nhàm chán, cảm thấy mặc cảm, đã mất đi niềm đam mê và động lực tuổi trẻ. Còn điều gì để Akira thích anh ấy?

Tuy nhiên, Akira vẫn quyết tâm giành lấy trái tim của anh, và quan trọng hơn, cô và Kondo đang đưa nhau đến con đường lấy lại những gì họ đã nghĩ rằng họ đã đánh mất. Akira chắc chắn sẽ chạy vào một ngày nào đó, đặc biệt là khi có ông Kondo cổ vũ cô ấy, sức trẻ và sức mạnh của cô ấy đã truyền cảm hứng cho anh ấy khơi lại niềm đam mê đã mất với văn học bằng một cuốn tiểu thuyết mới. Không bao giờ là quá muộn để kiểm soát lại cuộc sống của bạn và tìm kiếm điều khiến bạn thực sự hạnh phúc. Sau cơn mưa không chỉ là một câu chuyện tình lãng mạn - đó là một câu chuyện về sự hàn gắn vết thương.


Cô gái Akira tuy có trưởng thành hơi sớm so với đồng trang lứa, nhưng vẫn có những khoảnh khắc rất chân thực từ cô bé khiến tôi cảm nhận được sự đáng yêu và dễ thương. Thỉ dụ như những lúc cô bé đỏ mặt, phát ra tiếng cười giòn tan vô tư, hồn nhiên của một cô gái mới lớn theo phản xạ tự nhiên phát lên khi ở cạnh ông Kondo. Ở Tập 2 của bộ phim, ông Kondo có đến thăm cô với chấn thương ở chân chưa lành. Tập này tôi rất thích vì ở đó là phân cảnh thoải mái, vui vẻ trong không gian một quán cafe, họ ngồi nói chuyện với nhau rất bình dị, có pha một chút vui nhộn, hài hước của ông chú Kondo khiến cô bé Akira trở nên tự nhiên và hạnh phúc, khác hẳn với không khí bình thường lúc đi làm. Khoảnh khắc đó, cô bé được sống chân thật là chính mình. Cũng chính vì thế mà ông chú Kondo cũng cảm thấy sự khác biệt so với mọi khi, cô bé mặc quần áo giản dị và hiếm khi ông có thể thấy được nụ cười sảng khoái thật xinh đẹp của cô. Rồi những khi cô phản ứng mãnh liệt biểu cảm mạnh mẽ những lần phản đối khi không thích hay khó chịu vì điều gì đó. Tuy nhiên, phải nói là, tính cách của cô bé rất chính trực với cảm xúc của mình, nhưng vẫn sâu lắng bên trong cái vẻ ngoài ít nói, lãnh đạm của cô. 

Một điểm chung giữa tôi và Akira là màu tím. Cô gái có đôi mắt tím đượm suy tư, khi nhìn vào trong ánh mắt ấy, một bầu trời tím ngút, soán hết suy nghĩ của người nhìn khiến họ bị rơi vào sâu trong biển trời ấy. Cùng với những bộ đồ tím cô mặc ở nhà, và cả những suy nghĩ miên man, mê đắm của cô khi nghĩ về điều cô mong muốn, khao khát, tím mộng màu lãng mạn. Kể cả chiếc ô màu tím cô đội khi trời mưa. Những thứ màu tím đều khiến tôi bị chìm đắm, say mê. Điều quan trọng hơn là, cô không quan tâm những gì người khác nghĩ. Chỉ đơn giản là cô thích. Cuộc sống này như một cơn mưa rào, để cảm nhận được đất dưới đế giày, mùi của những chiếc lá ẩm ướt, hay mồ hôi đang bám trên áo, và của một tình yêu với sự chênh lệch khoảng cách thật lớn. Akira không ngại yêu ông chú Kondo, mọi thứ bị coi là thảm hại của một người đàn ông, tối ngày cứ cúi đầu trước khách hàng, suốt ngày chỉ biết đến "cảm ơn" và "xin lỗi" thường trực trên câu cửa miệng, thậm chí thay cả người khác nói những lời đó, khiến người ta cảm thấy rất ngốc nghếch, đáng thương và thảm hại. Chỉ riêng cô gái Akira, thích từ mái tóc rối bù, thi thoảng lại quên kéo khoá quần, hay bị hắt hơi to, thậm chí có thể hít hà tấm áo sơ mi của ông chú Kondo úp vào mặt để cảm nhận mùi vị mồ hôi của anh ta.  


Nhiều cậu con trai thích cô, nhưng cô lại không có cảm giác gì, chỉ với ông chú Kondo, cô lại cảm nhận được yêu thương, bình yên và đáng tin nơi đó. Chỉ với câu nói thật ấm áp "Chắc chắn mưa sẽ ngừng lại sớm thôi". Lời nói ngẫu nhiên của anh ta đã làm thổn thức trái tim của một cô gái. Đã bao lâu rồi, không nhớ đã bao lâu cảm nhận được cái cảm giác này. Không biết, lần cuối cảm nhận được nó là khi nào? Có cái xác ve sầu. Một tên đầy tớ đợi tạnh mưa. Hắn là người duy nhất đứng bên dưới cổng lớn. Tuy nhiên, có một con dế bụi rậm trên cây cột, vị trí mà nó đã lột vỏ của mình. Ít nhất có 2-3 người phụ nữ đội mũ rơm, chờ đợi tạnh mưa giống như người đàn ông này. Tuy nhiên, ở đây không ai khác trừ hắn ta. Cả bộ phim với hành trình của mưa: Mưa âm, Mưa hạ diệp, Mưa lệ, Mưa tiễu, Mưa thơm, Mưa an, Mưa nặng hạt, Mưa tĩnh, Mưa xót, Mưa rào đột ngột, Mưa rào vượt qua, Sau cơn mưa, trọn vẹn 12 tập phim. Dù không biết vì sao mình lại bị người đó thu hút, nhưng cô ấy luôn nghĩ mục đích của tình yêu không cần biết cái nghĩa lý đó, Tình Yêu Như Bầu Trời Sau Cơn Mưa (After the Rain).
Cảm giác này vẫn không mất đi! Bởi vì sao, biết không? Bởi nó 【ĐẸP】❕

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2023

Chỉ có hoa thôi!

Loài hoa bay sống ở nơi xa thật xa 
Có nhiều sương giăng lối ai về 
Hoa bay, bay thôi 
Hoa rơi, rơi thôi
Loài hoa bay sống ở nơi cao thật cao 
Có nhiều mây khi gió đêm về 
Hoa bay, bay thôi 
Khắp núi đồi, chỉ có hoa thôi





Là người phụ nữ mà tôi mong muốn

Cho đến tận bây giờ, khi nói về chuyện kết hôn, giới nghiên cứu vẫn chia phụ nữ thành 02 (hai) nhóm. Nhóm thứ nhất là những người phụ nữ truyền thống, coi gia đình và con cái là mục đích cuộc đời họ. Còn nhóm thứ hai coi sự nghiệp và đam mê là ưu tiên. Hay đúng hơn, họ coi gia đình, con cái chỉ là một phần trong định nghĩa cuộc đời họ. 

Nếu ai đó hỏi tôi muốn trở thành kiểu phụ nữ như thế nào trong hai nhóm này, tôi nghĩ, mình muốn là chính mình.

Khi còn là một cô bé, tôi không biết mình muốn làm gì, nhưng tôi luôn biết mình muốn trở thành người phụ nữ như thế nào. Tôi muốn làm chủ cuộc sống của bản thân, tự lập và tự do. Tôi biết là sự tự do chỉ có được nếu tôi biết tự chịu trách nhiệm với bản thân và những hành động của mình. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một chuyến đi êm đềm. Vật đổi, sao dời, người đến kẻ đi, chướng ngại vật sẽ xuất hiện và làm xáo trộn những dự định ban đầu, nhưng có một điều chắc chắn là tôi luôn có bản thân mình để làm bạn đồng hành.

Là người phụ nữ như tôi mong muốn cũng là tên một cuốn sách của một người phụ nữ đã làm được như thế - Diana Von Furstenberg. Cuốn sách là câu chuyện về cuộc đời của một người phụ nữ độc lập, tự tin và phong cách, là quá trình bà biến giấc mơ của mình thành sự thật, và cũng là những trải nghiệm trong tình yêu, trong hôn nhân, gia đình và sự nghiệp mà bà muốn kể lại cho mọi người cùng biết. 

Ta không bao giờ biết được điều gì mới là tốt cho mình. Những thứ tưởng chừng tệ hại nhất có thể xảy đến với ta, đôi khi lại là điều tốt nhất. Tình yêu là cuộc sống. Tình yêu ấy là biết ơn, là quan tâm chăm sóc, là mở rộng tấm lòng trắc ẩn, là dùng những đặc quyền mà tôi may mắn có được để giúp những kẻ bất hạnh hơn, là một cách trân trọng cuộc sống mà mình đang có. Tôi đã yêu nhiều lần trong đời nhưng đến tận bây giờ tôi mới hiểu được rằng, bạn có thể yêu nhiều lần nhưng chưa chắc bạn đã biết yêu như thế nào cho phải. Yêu có khi là một nhu cầu, một ảo tưởng, một nỗi ám ảnh. Trong khi tình yêu đúng nghĩa là trạng thái êm đềm và hạnh phúc hơn rất nhiều. 

Tình yêu có thể đến một cách rất tự nhiên và cũng rất bồng bột. Đó có thể chỉ là ánh mắt lần đầu tiên gặp nhau và biết mình có sức hút với người đàn ông ấy, hay đơn giản là trong một cuộc gặp gỡ, một sự va chạm nhẹ lướt qua cũng có thể khiến nhớ nhung cả đời. Những cuộc tình, những mối quan hệ bất ngờ chớm nở và diễn ra rất nhanh hệt như cách nó kết thúc vậy, nhưng tất cả đều mang lại cho tôi những kỷ niệm không thể nào quên được. 

Trong những khoảnh khắc hạnh phúc có, đau buồn có, tức giận có, nhưng tất cả làm nên tôi của hôm nay. Sự quyết đoán và tự tin khi chấm dứt mối quan hệ còn thể hiện ở sự dứt khoát và không hối tiếc. Chính những điều đã qua đã giúp tôi hoàn thiện bản thân mình, nhờ đó mà tôi vẫn tin rằng những năm tháng sau này tôi sẽ trở thành một người vợ, người mẹ tốt trên cả những suy nghĩ của tôi bây giờ. Tôi cần phải trải nghiệm các phiên bản khác trong tôi để xem phiên bản nào sẽ hợp với tôi nhất. 

Yêu một người đồng nghĩa với việc bạn sẽ thay đổi ít nhiều bản thân mình vì người đó, và đến một thời điểm nhất định, bạn sẽ tự hỏi câu hỏi: "Tôi là ai?" và từ từ tìm ra câu trả lời chính xác nhất dành cho mình. Yêu nhiều người đồng nghĩa với việc bạn sẽ được trải nghiệm các phiên bản khác nhau của chính mình, khai phá ra những điều mà trước đây mình chưa từng thấy ở bản thân. Điều đó thực sự sẽ giúp ích rất nhiều cho việc hoàn thiện tính cách của một người. Chẳng ai sống trên đời này mà cứ dính mãi với một tính cách duy nhất. Con người là loài vật phức tạp với nhiều ham muốn mà khát vọng ở mỗi thời điểm khác nhau trong cuộc đời. Sông rồi cũng cạn, núi rồi sẽ mòn, người đến rồi sẽ ra đi, nhưng tất cả những thứ ấy quyện vào đời bạn như những mảng màu trên một bức tranh đẹp. 

Vẻ đẹp hoàn hảo nằm trong tính bất toàn của nó. Chính sự bất toàn mới là thứ khiến chúng ta trở nên thật đặc biệt. Tự mình định hình về một hình mẫu mà mình theo đuổi và dám đấu tranh cho những gì mình khao khát, là một người phụ nữ mà chính bạn mong muốn.



Mất bình tĩnh và giận dữ

Về bản chất, một người không tự tôn trọng bản thân cũng sẽ không kiểm soát được hành động của chính mình. Trong phần trước, nói về Điều gì khiến một người trở nên "bình thường" hay "không bình thường", lòng tự trọng xuất phát từ khả năng tự kiềm chế. Một khi đã mất bình tĩnh, anh ta sẽ bất chấp tất cả làm ra những điều vô nghĩ. 

Ngay chính trong con người thiếu sự tôn trọng bản thân và dễ bị mất bình tĩnh, ở bất kỳ hoàn cảnh nào, phần thiếu tôn trọng bản thân này có thể khiến anh ta có các phản ứng không thể lường trước được, thậm chí biến anh ta trở thành một con quái vật. Thế giới xung quanh anh ta chính là cơ sở tâm lý quyết định mọi hành vi tâm lý của anh ta. Càng lúc càng bị cuốn theo những phản ứng đầy cảm tính như thế, họ không hiểu được rằng càng tức giận bao nhiêu thì họ càng dễ đánh mất mình bấy nhiêu. 

Một số người bộc lộ sự giận dữ ra ngoài và trở nên xấu xa, cay độc, oán hận. Xác định được người thiếu tôn trọng bản thân thì cảm xúc của họ sẽ không ổn định. Nhưng liệu điều đó có nghĩa là họ có nguy cơ bạo lực không? Chắc chắn! Trường hợp tiềm tàng của một tội phạm là không thể tránh khỏi. 

Người đó có thời thơ ấu, bố mẹ, anh chị em, họ hàng, bạn bè thuở bé của họ thế nào? Một người nếu sử dụng những ngôn từ mạnh, thậm chí là ngôn ngữ bạo lực khi tức giận thì chắc chắn anh ta có những vấn đề trong quá khứ vẫn chưa được giải quyết, rất có thể dẫn tới hậu quả khôn lường.

Liệu người đó có từng bị lạm dụng? Robert Ressler, chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm của FBI, người đã tạo ra thuật ngữ "Kẻ sát nhân hàng loạt", trong cuốn sách tựa đề "Ai cũng có thể chống lại quái vật" đã đưa ra một con số gây sửng sốt cho mọi người: 100% kẻ sát nhân hàng loạt đều là nạn nhân của sự lạm dụng, từ bạo hành, không được quan tâm cho tới sự miệt thị, khinh rẻ. Ở đây, khi một người đã từng là nạn nhân cũng có khả năng sẽ gây tổn thương cho người khác.

Những người như thế thường có xu hướng uống rượu bia, lạm dụng thuốc, chất kích thích và có thái độ, hành xử dễ gây nguy hiểm cho người khác và cho chính bản thân. 

Trong cuộc tình, có sự ghen tuông, nhưng ghen vừa phải sẽ tạo thêm hương vị ngọt ngào cho tình yêu - nhiều và ác nghiệt với những ngôn từ, lời lẽ thô bỉ, xúc phạm sẽ trở thành liều thuốc độc. Khi một người ghen tuông, việc đó thể hiện tình cảm của anh ta với bạn thì ít mà thể hiện cảm giác của anh ta về bản thân thì nhiều. Đó là cảm xúc không lành mạnh, xuất phát từ sự thiếu tin tưởng và an toàn mà ra, hoặc có thể trước đây anh ta bị ám ảnh cưỡng chế bởi đã từng bị ai đó lừa dối, phản bội. Anh ta sẽ có xu hướng kiểm soát, cấm đoán bạn làm gì, ở đâu. Anh ta luôn kết tội bạn lúc nào cũng đong đưa và cố gắng hạn chế bạn hết mức có thể, vào những lúc anh ta không ở đó. Hãy cẩn thận! Nếu anh ta luôn muốn kiểm soát bạn theo sự ích kỷ, độc đoán của chính anh ta thì chắc chắn bạn đang gặp phải vấn đề nghiêm trọng đấy.

Bạn có bao giờ có cảm giác sợ hãi trong tình cảm chưa? Anh ta có bao giờ đe doạ bạn, hay bạn có bao giờ lo lắng về chuyện anh ta sẽ thế nào nếu bạn chia tay chưa? Những kiểu như vậy không phải thể hiện tình yêu, chúng là những sự kích thích chiếm hữu và những lo lắng, sợ hãi tột cùng của anh ta và nó có thể gây sát thương ra với người khác bằng những hành vi phạm tội không lường trước được của anh ta khi anh ta mất đi sự bình tĩnh.

Điều nữa, hãy cẩn thận với người hai mặt, hay nói cách khác là người nói hai lời, có tính cách không ổn định, tâm lý bất thường hay bất an. Đôi khi, có thể thực sự anh ta cũng muốn làm đúng với những gì đã cam kết, hứa hẹn. Nhưng thực tế, đến khi bùng nổ không kiểm soát được cảm xúc và lý trí, thì anh ta thường có xu hướng trở mặt. Anh ta cũng có những biểu hiện chỉ đối xử tệ với bạn, còn đối với những người khác không như thế. Điều này chứng tỏ quan hệ của bạn có vấn đề. Mọi chuyện nếu đang ở mức "lời nói gió bay", bạn sẽ chẳng có cơ hội nào để phản kháng, cơ hội an toàn bằng 0.

Khi mới bắt đầu mối quan hệ, anh ta là người nóng vội. Dù anh ta có nịnh đầm hay nói tốt đẹp với bạn đến đâu chăng nữa, bạn vẫn phải thật cẩn thận. Đó là kiểu người không thực tế trong mối quan hệ với người khác, họ có thể áp đặt những suy nghĩ, quan tâm quá mức cần thiết cho một mối quan hệ mới để đạt được mục đích cá nhân của họ. Sau đó dần dần, con người thật, bản chất thật của họ sẽ bộc lộ ra hoàn toàn, một cách kinh khủng và đáng sợ hơn cả sự tức giận, mất bình tĩnh không kiểm soát được của họ vậy.

Có bao giờ người thân hay bạn bè của bạn nói rằng họ thấy bất ổn cho mối quan hệ của bạn nhưng lại không thể nói thành lời chưa? Nếu đã từng, có lẽ bạn chưa đánh giá được hết con người thật của anh ta đâu. Cách tốt nhất là tách ra một thời gian và nhìn nhận lại mối quan hệ với người đó. 

Gavin Debecker, một chuyên gia tư vấn an ninh xuất sắc, trong cuốn sách của ông có tên "Quà tặng của nỗi sợ hãi" đã chỉ ra rằng lời nói "không" dưới bất kỳ hình thức nào, trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm cho chúng ta. Debecker còn chỉ ra rằng, khi một người phớt lờ lời từ chối "không" của bạn có nghĩa là người đó đang tìm cách làm chủ tình thế, điều khiển mọi thứ theo ý họ hoặc không chấp nhận từ bỏ việc đó. Đừng bao giờ thoả hiệp với người như vậy. "Không" là "không" với đúng nghĩa hoàn chỉnh của nó. 

Nếu bạn đang bị đối xử tệ hại trong một mối quan hệ tình cảm, hãy cảnh giác với những trường hợp kể trên. Và đừng dễ bị mềm lòng bởi những lời xin lỗi có cánh của họ (hoặc đôi khi là của cả bạn, khi bạn muốn biện minh cho hành động của họ!) - giải thích rằng anh ta làm thế này thế kia là do say rượu, do buồn chán, gặp khó khăn hay đang trải qua giai đoạn khủng hoảng, rồi hứa sẽ không bao giờ tái phạm, vân vân... thì dừng lại! Sự biến chuyển nằm ở nhận thức và hành động của anh ta chứ không nằm ở những lời xin lỗi sau hàng loạt những lần lặp đi lặp lại lỗi lầm. Những lời xin lỗi bị mất đi giá trị khi anh ta quay lại để tiếp cận bằng những lời xin lỗi có cánh, cam kết, hứa hẹn mạnh mẽ nhưng thất hứa, trở mặt nhanh chóng cũng không kém phần. 

Một người sau khi xin lỗi không được thoả hiệp, không được chấp nhận hay tha thứ cũng có thiên hướng trở mặt rất nhanh. Đôi khi, về bản chất đúng là anh ta cảm thấy có lỗi và nhận lỗi nhưng còn để kết luận anh ta có sửa được lỗi hay không thì câu trả lời là chưa chắc. Mọi thứ chỉ diễn biến theo ý muốn, đạt được kết quả được thoả hiệp ngay thời điểm bấy giờ, bằng mọi cách. Nếu không được, dường như cơ hội của anh ta không có, anh ta dễ phản ứng trở mặt bởi không đạt được đúng chủ đích của mình hoặc anh ta bị kích động với sự phản đối nên quá nhạy cảm, mất bình tĩnh trong việc xử lý thông tin xảy ra tức thời. Trường hợp này, bạn cũng phải cẩn thận, bởi anh ta cũng có thể là người có thiên hướng bạo lực, căn cứ theo những dấu hiệu nêu trên.

Vượt ra ngoài việc đọc các suy nghĩ và cảm giác đơn thuần, hãy học cách người khác nghĩ gì để có thể hiểu được họ. Hiểu họ hơn chính bản thân họ để có những kế hoạch sáng suốt trong tương lai. Dừng lại những mối nguy cơ độc hại cho chính bạn.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

Đ𝐢ề𝐮 𝐠ì 𝐤𝐡𝐢ế𝐧 𝐦ộ𝐭 𝐧𝐠ườ𝐢 𝐭𝐫ở 𝐧ê𝐧 "𝐁Ì𝐍𝐇 𝐓𝐇ƯỜ𝐍𝐆" 𝐡𝐚𝐲 "𝐊𝐇Ô𝐍𝐆 𝐁Ì𝐍𝐇 𝐓𝐇ƯỜ𝐍𝐆"?

Trong mỗi chúng ta có 03 (ba) nhân tố cùng tồn tại, bình thường tách biệt nhau, đôi khi chồng chéo, trái ngược nhau, đó là: tâm hồn (lương tâm), bản ngã (cái tôi) và cơ thể. Tâm hồn tìm cách làm điều đúng đắn, bản ngã (một dạng tâm hồn ở mức độ thấp hơn) thì muốn trở nên đúng, còn cơ thể chỉ muốn thoát khỏi tất cả những lý luận lằng nhằng này.

Cơ thể chúng ta chỉ muốn làm gì dễ dàng và thoải mái nhất. Ví dụ điển hình cho việc lạm dụng sự tự do làm theo ý thích là việc ăn quá nhiều hay ngủ quá nhiều - theo đó có thể hiểu rằng khi muốn hành động theo điều cơ thể mách bảo, chúng ta chỉ muốn/không muốn làm điều gì đó vì cảm thấy muốn thế mà thôi. 

Ví dụ về hành động vì bản ngã như việc ta phải kiềm chế để không buột miệng buông lời chế giễu người vừa mới bỏ một đống tiền để mua một chiếc xe hào nhoáng chẳng để làm gì. Về bản chất, việc mua xe này của họ cũng chỉ là hành động cốt để thể hiện ra với người khác. Khi hành động theo bản ngã, chúng ta thường làm những việc cốt sao để đánh bóng hình ảnh bản thân, khiến người khác nghĩ tốt về mình, chứ không phải những việc mà chúng ta cho là đúng.

Cuối cùng, khi hành động vì lương tâm, chúng ta sẽ làm điều mà chúng ta cho là đúng, bất chấp việc chúng ta cảm thấy thế nào khi làm điều đó.

Tóm lại, cơ thể chỉ muốn làm cái mà nó thích làm, bản ngã muốn làm điều sẽ làm nó được nhìn nhận tốt, còn lương tâm chỉ muốn làm điều đúng đắn. Khi đồng hồ báo thức reo vào mỗi buổi sáng, cả 03 (ba) nhân tố này sẽ cùng đấu tranh trong bản thân chúng ta. Nếu chúng ta đưa tay tắt nút báo thức, bạn có đoán được nhân tốt nào đã vượt lên 02 (hai) cái còn lại không?

Sự thoải mái thực sự không phải là việc có thể làm điều mà chúng ta thích làm, mà là có thể làm điều mà chúng ta thực sự muốn làm, bất chấp việc chúng ta có thích làm hay là không. 

Khi vượt qua được những cám dỗ và để kháng cự được chúng, tức là chúng ta đã trải qua quá trình tự kiềm chế bản thân. Chỉ khi có thể hành động vì trách nhiệm, chúng ta mới có được sự tự tôn trọng bản thân, tức là lòng tự trọng. Lòng tự trọng và khả năng tự kiềm chế có mối quan hệ tương quan qua lại lẫn nhau. Nếu chúng ta không thể kiềm chế mà làm một điều chỉ để thoả mãn sự hài lòng nhất thời hay chỉ làm sao cốt để bảo vệ và đánh bóng hình ảnh của bản thân thì chúng ta sẽ nhanh chóng cảm thấy tồi tệ. Khi đó, chúng ta sẽ chỉ sống vì những cơn bốc đồng khó kiểm soát và lệ thuộc vào sự đánh giá của người khác để duy trì bản ngã của mình. 

Một người khi đã rơi vào trạng thái như vậy thường rất dễ cáu gắt và tức giận khi mọi chuyện không được như ý muốn. Họ không bao giờ thoả mãn với cuộc sống của mình, và giống như một vật ký sinh, bám víu vào bất kỳ thứ gì có thể để tồn tại.

Những người lúc nào cũng bị ám ảnh bởi bản thân luôn có những suy nghĩ về mong muốn; cơn bốc đồng và thôi thúc nhiều khi chỉ trong phút chốc và không phải thực sự là điều họ mong muốn. Những khi ở một mình, để chấm dứt được suy nghĩ "không thể chấp nhận được bản thân" lúc nào cũng giày vò tâm hồn mình, họ sẽ bất chấp tất cả để làm mọi thứ hòng giúp tâm trạng thoải mái hơn. Một dạng làm mà không nghĩ, làm theo cảm tính, làm để thoả mãn cảm xúc lúc bấy giờ và không muốn nghĩ tới hậu quả, mặc cho kết cục ra sao. 

Cái vòng luẩn quẩn này sẽ khiến người đó càng ngày càng tệ đi. Vì một khi không thoả mãn với bản thân, người ta thường có xu hướng tìm cách khoả lấp bằng những thú vui nhất thời, kéo theo đó là việc không thể kháng lại trước những cơn bốc đồng của chính mình như một đứa trẻ con. Những thú vui nhất thời có thể khiến người ta tạm quên đi nỗi mặc cảm hay buồn chán của mình, nhưng sau đó lại khiến họ rơi vào một đợt trầm cảm mới, tồi tệ hơn. Để rồi càng ngày họ càng rơi vào nỗi túng quẫn không lối thoát. 

Khi một kẻ không quan tâm tới bản thân, anh ta sẽ không thể yêu thương chính bản thân mình. Để lấp đầy những khiếm khuyết về tình cảm đó, anh ta sẽ buông thả mình để tìm cách khoả lấp bằng sự xoa dịu tìm kiếm, lao đầu vào những thứ vui vô vị, chìm đắm triền miên trong những trò tiêu khiển vô nghĩa. Giá trị của anh ta bị quyết định bởi những thứ vô bổ đó xoay vần trong đống cảm xúc tiêu cực hỗn tạp không nằm trong phương thức căn bản của một thằng đàn ông bản lĩnh. 

Khi chúng ta không yêu thích chính bản thân mình, thay vì việc làm sao để mình tốt hơn, chúng ta lại tự hành hạ mình bằng những thứ tưởng chừng như có thể giúp mình vui lên, như việc ăn uống vô độ, lạm dụng các loại chất kích thích (rượu bia hay thuốc lá, thuốc phiện, ma tuý,...) và vô vàn các hình thức tiêu khiển khác khiến chúng ta càng lúc càng xa rời cuộc sống. Chúng ta những tưởng làm như vậy là một cách khoả lấp, giúp chúng ta có thể yêu thương chính mình nhiều hơn, nhưng thực chất lại khiến chúng ta đánh mất bản thân mình nhiều hơn. Chúng ta không tự đầu tư vào bản thân để giúp mình tốt lên, hoàn thiện hơn mà lại tự đánh lừa, đầu độc mình bằng những ảo tưởng không đáng có. 

Giả sử, bạn đang rót nước vào một cái cốc không có đáy. Bạn càng rót, chiếc cốc càng có vẻ đầy lên. Nếu chiếc cốc đó là một người phải phụ thuộc vào người khác để xác định giá trị bản thân, người đó sẽ có cảm giác hài lòng khi bạn rót đầy nó. Ngay khi bạn dừng lại (biểu thị cho việc bạn không hoàn toàn tập trung, không tôn trọng hay yêu mến theo đúng ý họ), họ sẽ ngay lập tức trở nên trống rỗng và quay lại trạng thái bạn đầu (như khi bạn chưa bắt đầu rót) hoặc thậm chí tức giận, nổi điên lên. Họ sẽ không bao giờ có cảm giác hài lòng nào nữa, kể cả bạn có cố gắng cho họ bao nhiêu đi chăng nữa. Việc rót nước ban đầu giống như một ảo tưởng thoáng qua, là sự thoả mãn nhất thời, trôi tuột qua người đó nhưng không bao giờ lấp đầy được anh ta. Anh ta lúc nào cũng chỉ chăm chăm tìm kiếm tình cảm, sự đồng tình và tôn trọng từ nơi khác nhưng không bao giờ có đủ dũng khí để tiếp nhận và lưu giữ hết những tình cảm được cho đi ấy. Những tình cảm được cho, được rót vào rồi lại trôi tuột ra, không bao giờ ở lại, vốn dĩ từ đầu đã VÔ ĐÁY, RỖNG TUẾCH! 

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2023

𝐊𝐇𝐎Ả𝐍𝐇 𝐊𝐇Ắ𝐂 𝐂Ô ĐỘ𝐂 ĐÃ 𝐓Ừ𝐍𝐆❔

Lâu thật lâu rồi, tôi mới trở về lại với cảm giác này. Tôi đã từng lựa chọn một mình theo cách mà Garbo đã chọn, và sau khi trải nghiệm phong cách sống đó một thời gian dài, giờ đây tôi quay trở lại chọn nó. Tâm sự bạn nghe. Tôi thích ngồi yên tĩnh trong một căn phòng. Sự yên tĩnh đối với tôi là một phép màu, vì nó đem lại cho tôi sự thư thái, yên bình trong cuộc sống xô bồ này. Tôi không hiểu vì sao có những người lại sợ cô đơn đến vậy. Họ sợ cảm giác cô đơn nhưng khi có người đồng hành thì lại không biết trân trọng. Chúng ta nghĩ chúng ta đặc biệt, độc nhất và xứng đáng được hạnh phúc, nhưng chúng ta lại không trân trọng những gì có được để rồi khiếp sợ việc ở một mình. Không có gì hủy hoại những mối quan hệ nhanh hơn khi con người ta “vô tâm, vô nghĩ” không giới hạn. Những người như vậy rất khó để trở thành những cá nhân toàn vẹn khi họ thậm chí không hề có chút gì là của mình, là chính mình. Nếu bạn thực sự hiểu bản thân mình và hiểu rằng bạn kết nối với những người khác là bởi vì bạn thực sự muốn vậy thay vì bị yếu tố khác khống chế, miễn cưỡng hoặc chỉ vì sự tuyệt vọng hay sự tham lam, hoặc vì bạn thực sự sợ hãi cô đơn, sợ rằng sự tồn tại của bạn cần phải được công nhận bởi những người khác.


Sợ cô đơn là nỗi sợ hãi của những kẻ thực sự bất tài, yếu đuối, vì sợ mình khác người khác. Nỗi sợ này khiến cho người ta áp đặt nó ngược lại lên người khác, thường bằng sự giận dữ (gần như “giận cá chém thớt”) – một biểu hiện của sad, mad và bad, một dấu hiệu của sự thiếu tự tin từ bên trong khi đối mặt với những thứ không quen thuộc. Và giờ thì tôi cũng không còn thắc mắc liệu rằng họ đang cô đơn như thế nào trong sự cô đơn của họ, đau khổ dằn vặt hay cũng đang như tôi, bình thản đón nhận, vô thường tận hưởng. Tôi thích tự lập từ nhỏ. Độc lập từ suy nghĩ đến hành động. Với tôi, có người đồng hành trong cuộc sống cũng vui, mà không có thì vẫn vậy. Tôi không bao giờ thấy buồn trong nỗi cô đơn và không thấy mình cô đơn. Có một thế giới cô đơn trong tôi, nhưng thế giới ấy hoà bình và yên ổn.

Tình yêu những tưởng vẫn luôn là thứ được mọi người khao khát, nhưng không ít người vẫn lựa chọn an yên với cuộc sống một mình. Bởi vì tận sâu trong lòng những người này có một nỗi sợ vô hình với tình yêu. Lý do thường xuất phát từ chính những mặt trái của tình yêu. Họ sợ phải gào khóc trong tuyệt vọng vì đối phương không bao giờ chịu lắng nghe mình và hiểu cho những nỗi niềm của mình. Sợ phải bắt đối phương không được làm những điều mình không thích, tránh xa những người hay những điều khiến mình bị tổn thương. Nhưng họ hoàn toàn mặc kệ, không quan tâm. Thậm chí còn phẫn nộ, mâu thuẫn tới đỉnh điểm, giày vò, cắn xe nhau khôn nguôi. Thậm chí lăng mạ, chà đạp lên cả danh dự và nhân phẩm nhau bằng những từ ngữ tồi tệ, đê tiện đê hèn, bẩn thỉu nhất để thoả mãn sự tức tối cực hình lúc bấy giờ. Sợ bị lừa dối, sợ mất thời gian mà không có kết quả, sợ tổn thương, sợ đau khổ sau khi chia tay. Sợ phải chấp nhận một con người đáng sợ như thế. Sợ mãi mãi luẩn quẩn không lối thoát trong một mối quan hệ toxic như vậy. Sợ và sợ hàng loạt những nỗi sợ không tên khác.


Thường thì sau những đổ vỡ tình yêu, con người thu mình, sợ bị tổn thương, đề phòng trước những mối quan hệ tiếp theo trong cuộc đời. Tình yêu thì chắc chắn sẽ có đau khổ thôi, nhưng nó như một bài toán khó của cuộc sống đặt ra vậy đó. Câu trả lời đúng là hạnh phúc, mà sai thì chọn một mình, vì sợ. Nếu thấy ai đó mãi không yêu hoặc không yêu lại, lý do đơn giản có thể là họ đang có những nỗi sợ riêng chưa thể vượt qua. Tình yêu, hôn nhân vốn dĩ là chuyện cả đời, lại càng không nên (và không được phép) qua loa. Vì thế mà không tránh khỏi những lưỡng lự, băn khoăn. Ta hoàn toàn có thể cảm thấy cô đơn khi ở giữa mọi người, khi nằm ngay cạnh người ta yêu. Khi bất đồng trong giao tiếp nảy sinh, khi mọi người quanh ta hoặc thậm chí bản thân ta không hiểu hoặc đón nhận những suy nghĩ trong lòng ta, ta cô đơn. Khi phần trăm cơ hội để tìm được một người bạn đời thấp một cách “ảm đạm” và bí quyết cho một tình yêu bền lâu phần lớn đến từ sự nhượng bộ. Lựa chọn một mình một cách chủ động không chỉ trong phạm vi tình yêu mà còn cả với các mối quan hệ con người – con người khác nữa. Một mình là thứ mà bản thân chúng ta tự “bầu cử”, sau đó được trả lời bằng những “bản án phán xét” và cuối cùng trở thành nô lệ của sự dè chừng. Nhưng nó cũng là một thứ “dung lượng” rất cần thiết cho một cuộc sống trọn vẹn.

Một mình là một loại cảm giác lâu dần sẽ thành thói quen. Khi sống một mình trong quãng thời gian dài, phụ nữ thường trở thành mẫu người mà bản thân yêu. Tự quyết định cuộc sống mình muốn. Một cô gái một mình, suy cho cùng đó là vì cô ấy muốn. Càng về lâu sẽ bị nghiện. Sẽ không muốn nói đến chuyện yêu đương. Rất khó để rung động trước một ai đó, và dĩ nhiên, một mình chẳng phải là vấn đề gì to tát. Cuộc sống một mình có cái hay riêng của nó, tự nghĩ cho mình, và rồi tự chọn cho mình cách sống, tự do, thoải mái. Một loại thoải mái không phải ai cũng hiểu. Một mình nhưng bình yên. Đi làm rồi về nhà, sống cuộc sống của riêng mình, thích gì làm đó, tự do tự tại. Thích cảm giác dạo chơi trong suy nghĩ của mình, thả mặc cho tâm trí lang thang trong một thế giới tĩnh mịch, an nhiên. Tôi thích cảm giác một mình này, không ai có thể chạm đến tôi, không ai có thể làm phiền tôi, không có bất kỳ ai ảnh hưởng đến cảm xúc của tôi, tự nguyện chọn bản thân làm bạn thân, chọn sự riêng tư là nhân phẩm căn bản, không tài nào chen chân vào nổi. 

Khả năng quan trọng nhất mà một cô gái cần có không phải là trang điểm cho bản thân xinh đẹp ra sao, cũng không phải là kiếm được nhiều tiền đến thế nào, mà là cho dù có xảy ra chuyện gì, đều có đủ khả năng để vui vẻ trở lại. Tự làm mình vui, tự lo, tự kiếm tiền, tự thưởng cho mình, tự có tự do. Người bình yên nhất là người biết trân trọng mọi thứ, kể cả những nỗi buồn. Người đi xa nhất là người biết nhặt lấy từng nỗi buồn, nhặt lấy từng nghịch cảnh nghịch duyên rồi đốt cháy chúng để làm năng lượng cho cuộc hành trình phía trước. Người thương cuộc sống nhất là người thương được cả từng nỗi đau. Làm gì có cuộc đời nào không có nỗi buồn, làm gì có một cuộc đời bình yên, chỉ có trái tim bình yên thôi. Tôi thích nghe những người ngược giông ngược gió để trở về ngồi thật yên dưới hiên nhà kể chuyện, nghe những thứ đã làm họ tổn thương, nghe cách họ chuyển hóa chúng thành thứ có ích cho cuộc sống của mình. Vô cùng im lặng, vô cùng kiêu ngạo, không dựa vào ai cũng không tìm kiếm ai. Nếu có kiếp sau, cho dù có tình yêu hay không, tôi vẫn muốn cố gắng trở thành một người bình thản như này. Không oán trách ai, không cười nhạo ai cũng không hâm mộ ai. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, chạy nhanh trong gian khổ, trở thành giấc mơ của chính mình, đi con đường của bản thân. Đời người không có hoàn mỹ, chỉ có hoàn thiện. Năm tháng không có thập toàn thập mỹ, chỉ có cố gắng. Rất nhiều người không hẳn là lạnh lùng ít nói, mà việc xã giao của họ là có nguyên tắc, có chọn lựa. Đối với người mình thích thì huyên thuyên không dứt, nhưng lại không hở ra một chữ với những người khác. Nếm trải hết vị trên đời để rồi ngồi đây, lặng lẽ, thâm trầm, kể lại câu chuyện đời mình. Vốn dĩ, trong cuộc sống này, quả thực có mưa, có gió, bão táp nhưng cũng đừng quên rằng, vẫn còn có những ngày nắng ngập tràn. Nguyện cho bạn mỗi ngày đều giản đơn, ngẩng đầu nhìn lên đều là dịu dàng, ấm áp. Ước mơ làm một người bình thường, sống cuộc đời nhẹ nhàng, bình yên và chỉ mong lúc đó thời gian dừng lại, chỉ còn mình ta với nồng nàn sâu thẳm trong tâm hồn.


Tôi cảm thấy bị thu hút bởi sự tĩnh lặng, bởi những thứ xảy ra đối với tinh thần con người, với bản chất và tính cách khi những cuộc hội thoại đã ngừng, khi bạn nhấn nút OFF, khi ta hòa mình vào khoảng trống khổng lồ đó. Tôi thích nhìn sự tĩnh lặng như một hiện tượng văn hóa bị mất đi, như một thứ chứa đựng vẻ đẹp và như một thứ “không gian” đã được dùng đi dùng lại rất rất nhiều lần bởi vô số những cá nhân khác nhau, vì những lý do khác nhau và thu nhận được những kết quả cũng vô cùng khác nhau. Tôi bắt đầu dùng cuộc sống của chính mình như một phòng thí nghiệm để thử nghiệm các ý tưởng và xem nó đưa tôi đến đâu. Và thực sự ngoài sức tưởng tượng của chính mình, tôi phát hiện ra rằng tôi yêu sự tĩnh lặng. Nó thực sự phù hợp với tôi hơn là có một người để yêu, để nghĩ ngợi hay bận lòng trăn trở. Tôi không cần phải loay hoay lo lắng làm sao để yêu mà thay đổi được những gì chưa tốt ở con người họ, không phải gồng mình lên chống trả mỗi khi cãi vã, không phải kỳ vọng vào những lời hứa sẽ đổi thay để hoàn thiện ở họ rồi mãi mãi một vòng luẩn quẩn không lối thoát. Giờ đây, ở những giây phút cảm giác có được này, tôi trở nên tham lam và thèm muốn nó hơn. Trong chuyến đi săn sự tĩnh lặng, tôi tìm thấy một thung lũng nọ, và xây một căn nhà ở đó, trên bãi đổ nát của một mái nhà tranh.


Chỉ cần một mình khiến tôi trở nên ổn định lại và tích cực lên, giúp tôi cân bằng lại cảm xúc thì không gì có thể xứng đáng hơn. Giờ đây, tôi lại một lần nữa nhìn thấy mình trong thế giới một mình của mình trước đây, cách đây hai (02) năm. Khi nếm đủ vị đắng cay chua chát mặn ngọt của đời rồi thì tôi lại quay trở về với con người nguyên sơ của mình, quay trở lại là chính mình với cuộc sống một mình mà không bao giờ lo bị phản bội hay khiến mình thất vọng. Nhiều niềm vui mà trong đó có vui vì không phải lo làm vừa lòng ai. Vui vì không ai làm phiền mình. Khi đã hoàn thành hết nghĩa vụ của mình thì tôi cũng muốn gói ghém gọn gàng cuộc sống của mình để sống một mình cho thanh thản thì mới có cơ hội tử tế với chính mình. Giờ đây, là lúc tôi được là chính mình. Tôi tự do và tìm kiếm chính mình. Không lo sợ bị xâm phạm bất kể điều gì. Tôi cũng thích ở một mình. Mà đúng hơn là quen rồi thành thích. Thích chìm vào thế giới của riêng mình trong một căn phòng nhỏ, có các sinh vật nhỏ bé vây quanh, một tay cầm cốc trà, tay cầm cuốn sách hay truyện gì đó vừa ngắm mưa rơi ngoài cửa sổ vừa nằm đong đưa trên võng. Với tôi cả đời như vậy cũng được. Sau mỗi ngày tan ca về, sau khi làm xong hết những công việc lau chùi, đun nấu, nằm dài trên giường, nghịch điện thoại, chẳng có ai lảm nhảm bên tai, cũng chẳng sợ ai cấm đoán mình, hoàn toàn tuỳ ý mình là điều hạnh phúc thế nào. Lúc không có bạn bè cũng không thấy cô độc, bởi vì còn có âm nhạc và cafe, lại có cả những bộ phim rất hay. Nhưng khi một người bên cạnh tôi rất quan tâm lại không hiểu tôi, đó mới là lúc cảm thấy cô đơn đến tuyệt vọng. 

Mỗi ngày đều ngủ muộn một chút, bởi vì tôi thích cảm giác thế giới lặng im sau 24 giờ. Không cần nghĩ đến việc lại có tin nhắn trong group công việc hay học tập. Không cần lo lắng điện thoại sẽ reo lên bất kỳ lúc nào hay lại có việc gì vừa xảy ra. Có thể yên tâm làm công việc mình yêu thích. Chỉ cảm thấy thời gian lặng im thế này sao mà ngắn ngủi quá. Thế giới ngoài kia quá ồn ào, chỉ có những phút giây một mình thế này mới đáng quý. Thực ra có những lúc cảm thấy cô đơn hay tĩnh lặng cũng là một loại hưởng thụ. Tôi thích ở nhà một mình, pha một ly cafe, đọc một cuốn sách mình thích, cứ yên lặng như vậy, dạo chơi trong câu chuyện của người đời, trưởng thành trong một thế giới khác của riêng mình. Đây chính là cuộc sống mà tôi mong muốn, là một loại tịch mịch không bi thương cũng không vui vẻ, một loại thoải mái rất tĩnh mịch. Trong một thế giới, trong lòng không nghĩ đến ai và cũng không có ai để nghĩ đến. Nghĩ mà xem, mọi người đều không hiểu được cảm giác đó đâu. Chỉ khi nhắm mắt lại, trong khoảng không lắng đọng mới là lúc được nhìn thấy phần chìm của tảng băng lừng lững bên trong mỗi chúng ta. Mọi nơi ở đều tốt, chỉ cần có được một tấm mái che nắng mưa, không bị gió thổi bay. Mọi thức ăn đều là đủ nếu nó giúp con người không phải chết đói. Một mình tận hưởng, thưởng thức trọn vẹn không gian một mình. Trước đó, hãy bày mấy cành hoa và đốt lên mấy mảnh trầm, thật yên bình, ấm áp. Một cuộc sống không cần phải giao tiếp nhiều, an yên sống. Hạnh phúc là một thứ cảm giác. Tôi không tự nghĩ ra, mà tôi cảm thấy. Tất nhiên là tôi có thể đang sống mơ mộng, và một lúc nào đó toàn bộ tòa dinh thự của niềm vui và sự hài lòng này sẽ đổ sụp quanh tai tôi, nhưng tại thời điểm này hoặc là tôi đang nói dối hoặc tôi đang nói sự thật. Hạnh phúc của tôi không thể nào, theo đúng như bản chất tự nhiên của hạnh phúc, là thứ cảm giác mà tôi có thể “nghĩ ra” nếu tôi không thực sự cảm thấy. Và tôi đang tự cảm thấy mãn nguyện & hạnh phúc với những gì tôi đang có, thời gian, không gian tĩnh lặng, bình yên này. 



Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...