Thứ Hai, 8 tháng 5, 2023

Em nhớ ra

Em vẫn chưa ngủ được, cũng khá nhiều đêm, vì trằn trọc những lấn cấn trong lòng. Cuối cùng đến bây giờ em mới nhớ ra. Em nghĩ là đến giờ em mới hiểu được những gì anh nói, những gì đã xảy ra. Mỗi ngày trải qua với em như một bài học rất đắt giá! Rồi tự nhiên em thấy Vô Thường. Thật biết ơn và cảm ơn cuộc đời đã cho em gặp được anh và lần đầu tiên biết yêu là gì, quan trọng là nhận ra được rất rất nhiều điều. Em cảm thấy được thực sự bình yên và hạnh phúc kể cả khi không còn có anh trong cuộc sống của mình. Chỉ cần anh hạnh phúc và bình an. Cảm ơn anh! Và xin lỗi về tất thảy những gì đã xảy ra trong vô minh của em.


Thư gửi Quá Khứ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...