Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

Tôi hỏi bạn, hạnh phúc là cái gì nhỉ!?

Tôi hỏi bạn, hạnh phúc là cái gì nhỉ!? 

Hạnh phúc là một vòng lặp tuần hoàn.

Hạnh phúc là đêm nay làm việc mệt mỏi xong nằm xuống giường êm đệm ấm, đắp chăn bật quạt vù vù, xem điện thoại tới giờ đi ngủ tắt máy, lòng không nghĩ ngợi gì cả. 

Hạnh phúc là sáng thức dậy đúng với cái hẹn của báo thức đi làm qua bao cái đèn xanh đèn đỏ, dẫu phải đi qua dòng người hối hả để kịp chấm công.

Hạnh phúc là cả một ngày dài làm việc lượt thượt mỏi mệt, tan tầm khi phố xá lên đèn giờ cao điểm đông nườm nượp món đặc sản tắc đường của Hà Nội. 

Hạnh phúc là khi nghe bài hát gợi lại khoảnh khắc của thời điểm trước đây khi lần đầu nếm trải một mùi vị nào đó của cuộc đời, bao năm không nghe, giờ vẫn giai điệu và từng lời hát không sai một chữ. 

Hạnh phúc là lúc nhận ra mình thực sự đang bình yên, yên bình đến mức tẻ nhạt không một niềm vui cũng chẳng một chút buồn.

Hạnh phúc là khi một mình trải nghiệm những dư vị của tâm hồn mình theo cách lặng lẽ, bình thản nhất! 

Chim có đường bay của nó,

Cây có hướng mọc của cây.

Mỗi người có cách sống của riêng họ.

Có những chuyện, cần hờ hững thì hờ hững. Nhiều chiếc xe trên đường qua mặt xe mình nhưng rốt cuộc thì họ về nhà họ, mình về nhà mình, hơn thua nhau gì những cú nhấn chân ga trên đường, rồi chửi bới, cuối cùng đều trở thành vô nghĩa. Cuộc đời, nếu như chỉ biết nhớ không biết quên, thật là nặng nề, phiền não.

Con người đến độ tuổi nào đó, tự nhiên không còn thích những gì ồn ào náo nhiệt, tâm thái bình thản giúp cho cơ thể khoẻ mạnh, kéo dài tuổi thọ. Mặc kệ là đời sống vật chất dư dả hay bần cùng, chỉ cần nội tâm bình thản, chính là biết sống một cuộc đời hạnh phúc.

Chắc chắn một điều, sau cùng, khi ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ sẽ thấy những thành, bại, nên, hư, vinh, nhục... tất cả đều sẽ là sương khói hư một giấc mộng đêm qua.

Thế nhưng mà, tại sao nước mắt vẫn cứ yên tĩnh rơi đầm đìa nặng giọt đến vậy!? Có phải trong vô thức đã quá tuổi thân và đau lòng chăng!? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...