Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2023

Lặng như tờ!

Hà Nội cứ bình yên như vậy, trong cái se se lất phất nắng hanh hao khiến trái tim se lại, khô hanh như muốn lẩn trốn vào một góc, thu mình lại. Một góc khuất bình yên lặng lẽ giữa dòng đời tấp nập, để nghe đi nghe lại những ca khúc Mỹ Tâm hát réo rắt vỗ về trái tim hiu quạnh này. Đối trước màn hình laptop sáng lên với những dòng chữ nhảy nhót ra từ trong tâm hồn mong manh muốn giãi bày. Những giây phút này, những lời thốt ra này như một người tình tri kỷ với yêu thương bất tận, cả lúc vui hay lúc khó khăn. Đời người vốn là một loại cảm thụ. Tâm tình tâm sự với chính mình như trải chính nỗi lòng của mình. Trái tim này đã se sẽ lặng như tờ, không ồn ào vội vã nhân tình thế thái.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cũng khá lâu rồi, hôm nay cháu mới lại nhớ Ông đến vậy! Nhớ như một cái gì đó rất gần mà lại rất rất xa. Là không gian, là thời gian, khoảng...